DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 499

tác phẩm của mình. Có lẽ chính cái tài khéo tay và sự cần cù
của chàng kỹ sư trẻ này đã làm nhiều cô gái chú ý. "Có phúc thợ
mộc thợ nề, vô phúc thầy đề thầy thông". Anh ấy là "thầy", lại
có tay thợ. Điều ấy làm cho Liên lo lắng.

Thời gian rảnh rỗi của mấy ngày công tác, Ất đã làm được

một cái lược rất đẹp từ ống pháo sáng. Trên thân của chiếc
lược, anh khắc hình vầng mặt trời đang lặn xuống sau dãy núi,
vài cánh chim trời, và chữ "Tặng em để nhớ Trường Sơn". Đây
là món quà anh mang về cho Liên. Ngắm nhìn bức tranh ấy,
bất giác anh nhớ đến lần đầu nhìn thấy em bên bờ sông Lam
sau đêm thi công đường ống vượt sông. Giọng hò xứ Nghệ
trong vắt, suối tóc óng ả, cái lưng thon đã hớp hồn anh, đã làm
anh mơ mộng và ước ao. Rồi số phận không phụ anh: Em nhập
ngũ, trở thành lính của Công trường 81. Đối với anh, em đâu
phải mối tình đầu, mà sao khi tỏ tình anh lại run rẩy thế. Em
đã đón nhận tình yêu của anh đằm thắm và dung dị. Rồi chúng
mình đã bên nhau trong mọi nỗi vui buồn, gian truân ác liệt.
Và mỗi chúng mình cảm thấy cuộc sống không thể thiếu nhau.
Anh có thể buông vài lời bông đùa với các cô gái, có thể liếc
ngang liếc dọc một chút, đó là chuyện thường tình của mấy
thằng con trai mà em, nhưng với anh, em là một phần không
thể thiếu trên cuộc đời này. Bốn năm, từng ấy thời gian thử
thách để chúng mình có thể kết tóc xe tơ, sống với nhau đến
trọn đời.

Buổi sáng, khi Ất khoác ba lô trở về thì chuông điện thoại

của Đại đội đổ hồi. Tin dữ được thông báo trên đường dây: B52
đánh vào Tiểu đoàn bộ Tiểu đoàn 31, tám người hy sinh. Tiểu
đoàn không thông báo cụ thể danh sách những người hy sinh.
Ất vừa đi vừa chạy, mong sao về được Tiểu đoàn bộ Tiểu đoàn
31 nhanh nhất. Cầu mong cho em an toàn. Anh đang về với em
đây, Liên ơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.