Các cô gái khác cũng òa khóc. Những giọt nước mắt thiếu
nữ khóc thương một đồng đội, một trinh nữ ra đi khiến cả tổ
khảo sát cũng không ai cầm được nước mắt.
Mộ của Sen đặt trên sườn núi. Thêm một ngôi mộ vào
nghĩa trang của trọng điểm này. Cả tổ khảo sát cùng các cô gái
tiễn đưa Sen. Những nhành hoa trắng đắp đầy lên ngôi mộ. Họ
bắn lên trời ba loạt đạn tiễn đưa đồng đội của mình.
Danh thấy có cái gì như chẹn ngang trong cổ họng. Anh
không thể ngờ lại phải chứng kiến một cô gái làng ngã xuống ở
nơi xa xôi này. Anh nhìn lên trời. Trời sao xanh thế. Những
ngọn núi cũng bỗng cao và xanh ngắt lạ thường. Em nằm lại
đây, giữa đại ngàn Trường Sơn. Nếu mai đây, được trở về nhà,
anh sẽ nói lại những lời em trăng trối cho cha mẹ. Sẽ kể về
cuộc sống và chiến đấu của em và các bạn ở đây. Nhưng cuộc
chiến tranh còn dài lắm. Mai kia, tuyến đường ống của bọn
anh sẽ qua đây. Rồi sẽ còn bao đồng đội của chúng mình ngã
xuống trên tuyến lửa Trường Sơn ác liệt này.
Tuyến X42 mới vận hành được hơn nửa tháng mà Quang
đã học được rất nhiều điều từ Linh. Vốn là dân xứ Nghệ cần cù
học tập, ngay từ hồi ở Liên Xô, Linh đã là một sinh viên giỏi.
Từ ngày triển khai thi công, Linh có mặt ở mọi nơi khó khăn
nhất của Công trường. Linh ít nói, nhưng đã nói thì rất rõ
ràng, chắc chắn. Đặc biệt, trong kỹ thuật, anh rất nghiêm khắc
với lối làm dối, làm ẩu. Linh rất cảm tình với cậu kỹ sư trẻ, đẹp
trai, ham học hỏi. Đặc biệt, anh quý Quang vì cậu ta không hề
nề hà một khó khăn nào. Có lần Linh tâm sự: "Tớ thấy nhiều
ông to tìm cách chạy cho con ở hậu phương. Ông cụ cũng là
cán bộ cao cấp mà dám ném đứa con trai độc nhất vào tuyến
lửa, tớ phục lắm. Lại được cậu chẳng nề hà, quan cách gì, làm
việc lẫn trong lính, chẳng ai biết cậu là ai. Với tớ, cậu là của