DÒNG SÔNG OAN NGHIỆT - Trang 54

Rồi Lê Bát nói tiếp:
“Sao lúc đó anh thấy em gánh lúa không dẽo như bây giờ?”
“Lúc đó em là người gánh thuê, gánh lúa từ ruộng ra ghe cho anh, còn bị
anh đăm đăm nhìn miết. Vậy hỏi anh lúc đó anh nhìn em gì mà nhìn miết
hở, sao không nhìn những cô khác ?”
“Nhìn đủ thứ, với lại đủ thứ của em đẹp và duyên dáng hơn người.”
“Chớ không phải muốn nuốt trộng người ta…”
“Đâu chỉ có vậy, anh còn nghe em hát trong lúc ngồi nghỉ với các bạn ở
dưới gốc dừa. Này nhé “Chim đa đa đậu nhánh đa đa/ Chồng gần sao em
không lậy mà lại lậy chồng xa/ Một mai cha yếu mẹ già / Chén cơm đôi đũa
bộ kỷ trà ai bưng ”
“Vậy anh là chồng gần hay chồng xa của em?”
“Dĩ nhiên là chồng gần và chỉ có một của em…”
Lúc này, Lê Bát đã yên vị trước cái đèn dầu trên cái bàn gỗ căm xe với lớp
vécni mỏng. Bát nói tiếp:
“Thôi bây giờ em kiếm cho anh ít mồi để tôi uống thêm vài chung rượu
nữa.”
“Có hai cái nem chua sau cùng… để tôi lấy cho.”
Trong lúc Kim Thản xuống bếp chỗ cô thường giấu mồi nhắm rượu cho
chồng, ngắt bớt từ mồi đưa cay của cha chồng và anh chồng, Lê Bát nhìn
qua ánh đèn dầu chất rượu màu nâu trong suốt và óng ả đầy vẻ thán phục.
Có gì trong cái màu nâu đó làm mình hưng phấn, gan lỳ khi ‘lâm trận’.
Không phải là trận mạc gì nhưng là cuộc chiến âm dương với Kim Thản.
Nó biến mình thành người hùng thật sự đối với nàng… Kim Thản đã quay
trở lại thảy ba cái nem chua lên bàn, chua ngoa nói:
“Đấy, nhưng anh không được uống quá nửa xị đấy.”
“Phải, cũng chỉ chừng đó thôi … À mà có tới ba cái nem chua.”
“Ba, bốn gì cũng chỉ nửa xị thôi.”
“Sao em chứ càm ràm hoài. Phần này là anh uống cho em.”
“Cho em? Lạ quá nhỉ”
“Nghe này, đây là thứ rượu ‘ông uống bà khen’ rồi lát nữa em sẽ khen anh,
sẽ hát tặng anh đừng có mà rên rỉ quằn quại nghe không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.