Chắc chắn những quan niệm về tôn giáo của hai gia đình Tulliver và
Dodson được phát khởi cùng nguồn gốc: họ là một phần tử trong tập thể
Tân Giáo ở Anh Cát Lợi. Họ tin tưởng vào Đấng Tối Cao một cách mù
quáng chẳng khác những người tà giáo. Quan niệm về tôn giáo của họ thật
giản dị và gần như mê tín – chỉ vì họ không biết tới một tôn giáo nào khác
hơn. Làm sao họ có thể biết được? Mục sư trưởng giáo khu của họ Dodson
hoàn toàn không phải là một người sẵn sàng để chuyện vãn với các mệnh
phụ trong giáo khu.
Tôn giáo đối với gia đình Dodson là làm sao theo cho đúng tục lệ cũ
đã được mọi người tôn kính, điều quan yếu là phải được rửa tội, như vậy
mới được phép an nghỉ trong đất Thánh, và trước khi chết phải chịu bị tích
xức dầu Thánh – được coi như là một đảm bảo chắc chắn cho hậu vận của
người đã mất. Nhưng lại còn có nhiều điều cũng quan trọng không kém là
gia đình phải có tang phục riêng, phải đãi ăn đùi heo muối trong đám tang,
và người chết phải để lại một tờ di chúc hợp lý, không thể khiếu nại được.
Sống lương thiện để nghèo khó không phải là châm ngôn của gia đình
Dodson, đối với họ phải làm sao để được giàu có lớn mới là chánh yếu. Gia
đình Dodson đối xử với nhau rất đứng đắn, hợp lễ, họ sẵn sàng sửa sai và
chỉ trích gay gắt những «bà con» bất xứng, họ không bao giờ bỏ rơi những
kẻ đó khi lâm vào cảnh khốn cùng, nhưng lại bắt họ phải nhận lấy sự viện
trợ của mình một cách tối ư cay đắng.
Chính những truyền thống tôn giáo trên cũng đang lưu chuyển trong
huyết quản của những người Tulliver, nhưng bên cạnh những truyền thống
cố hủ đó, người ta cũng nhận ra đức tánh rộng lượng, dễ cảm và nóng tánh
riêng biệt của gia đình họ. Cũng vì đầu óc mê tín như những người cùng
thời nên chúng ta mới thấy ông Tulliver ghi những oán thù của ông vào
trang đầu của cuốn Thánh Kinh gia tộc. Mục sư trưởng giáo khu, bao gồm
nhà máy Dorlcote, là một người xuất thân tứ quí tộc, độc thân và không có
điểm nào đáng chê trách. Ông Tulliver vẫn kính trọng vị mục sư của giáo