ĐONG TẤM LÒNG - Trang 41

SỔ GHI ĐI ĐƯỜNG (1)

K

hông nhất thiết phải đem nhiều quần áo. Có bao nhiêu kiên nhẫn,

tranh thủ nhét chật chỗ trống trong ba lô. Cất chúng vào chỗ tiện tay nhất
bởi đi đường thường phải xài. Không ra khỏi biên giới, loanh quanh trên dải
đất này, đi có nghĩa là sống chung với bất tiện.

Như thể chạy trời không khỏi nắng, hiển nhiên như nhà xe thề thốt chạy

suốt tuyến không rước khách dọc đường, nhưng họ luôn dừng xe lại đón lũ
lượt người lên. Ui chao cái chị đó bộ dạng thiệt là nheo nhóc, chạy bỏ sao
đành. Xe đi nửa chừng anh tài xế ghé qua nhà thăm bồ, anh ấy vào đó đủ
lâu cho những mường tượng úi a úi à nóng hai gò má. Sốt ruột cũng chẳng
thay đổi gì, tụi mình nhận ra sống chậm khỏe tim từ những chuyến xe kiểu
vậy. Đi dạo cho thẳng cẳng chân, hoặc lấy sách ra đọc, rủ thằng nhỏ ngồi
cạnh chơi mấy ván cờ ca rô. Nhiều khi cách bến đến chỉ hai cây số, xe
khách tụi mình đi sẽ ghé đổ dầu, ở đó đang bày ra mâm nhậu nên anh lơ sà
vào uống vài cốc, gấp gì. Đời dài lắm.

Công lý đi đường là công lý của anh lơ cùng anh tài xế, họ tính tiền gấp

ba giá thỏa thuận ban đầu chỉ vì quên xăng dầu lên giá, tụi mình không
thông cảm không xong. Máy bay cũng vậy, cũng cái hãng này hôm trước
khách chỉ trễ năm phút họ hủy vé, giờ họ trễ nửa ngày, từ điển của các hãng
bay la liệt từ “xin lỗi”, nhưng không có chữ “bồi thường” cũng như “công
bằng”. Nên anh phi công có hứng chí mời bạn gái vào buồng lái vọc phá
mấy cái nút điều khiển cho biết máy bay kỳ diệu làm sao, xong chụp ảnh
khoe lên Facebook thì tụi mình cũng chỉ có thể cười trừ thôi. Nói theo kiểu
anh tài xế chạy tuyến Đồng Văn lúc làm xiếc trên con đường bên mép vực,
“Ai thì cũng chỉ một cái mạng thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.