ĐONG TẤM LÒNG - Trang 55

MỘT CÁCH KHÓC

B

ạn tìm được cây me nhỏ dưới chân bồn hoa ở con đường ven sông.

Vào một ngày nắng nỏ, ai qua đây cũng bồi hồi, ngày mai người ta kéo cưa
máy về để dọn sạch hàng dầu gần hai trăm năm tuổi. Dầu không đẻ me, nên
cây mà bạn nhổ được chắc mọc tình cờ từ một hạt rớt rơi. Nhưng không sao
cả, mai này nhìn nó, bạn sẽ nhớ một con đường một hàng cây.

Không sao, mười năm nữa cây con cũng vươn tàng ngả bóng. Cổ thụ thì

cũng bắt đầu từ những cây nhỏ nhỏ như vầy, bạn nghĩ vậy. Nên vỉa hè trước
nhà đã chật mớ cây mà bạn nhặt nhạnh từ những nơi có cổ thụ bị bức tử.

Có quá nhiều thứ để chia tay vào những ngày thành phố đâu đâu cũng

tung tóe như một đại công trường.

Mầm chia ly lẫn trong khói bụi, những đào dỡ những san ủi, những bản

vẽ quy hoạch trên giấy. Tính bạn đa sự mặc sức mà thương.

Nhưng qua rồi quãng bày tỏ thương bằng thơ, hay bằng chữ nhỏ ra trên

giấy. Hồi người ta dẹp chợ Nhà Lầu cùng với công viên đằng trước nó lấy
chỗ cho cao ốc sáu tầng mọc lên vắt bóng qua tận bên kia sông, trước khi xe
ủi san phẳng, nhà chức trách tổ chức trưng cầu dân ý, một trăm người đòi
giữ lại cả trăm. Phản hồi cột tin tháo dỡ chợ trên nhật báo có cả ngàn bạn
đọc khác cũng bảo chợ là ký ức, linh hồn thành phố, thiếu cha gì chỗ để
trồng tòa nhà lên, sao cứ phải trên xác chợ Nhà Lầu. Có người viết bài báo
hàng ngàn chữ, nói chuyện bên tây bên tàu người ta nhã nhặn và nâng niu
với ký ức ra sao.

Nhưng rốt cuộc, chợ cũng thành đống gạch vụn, vườn cây cổ thụ thành

củi vụn. Hôm nhìn mấy chị tiểu thương nức nở khi cánh cửa chợ sập xuống,
bạn nghĩ nước mắt đó đâu chỉ khóc cho cái chợ mà gần như cả cuộc đời họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.