DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 158

Đường Ngộ thu tầm mắt, đi đến ban công mới nói tiếp nửa câu sau:

“Chỉ là không muốn lúc ở bên cô ấy, không phải tôi mà thôi.”

Cho dù là nhân cách khác ở trong thân thể anh, cũng không được.

Chân Bạch Diệp bị trượt.

Anh có thể nghe ra được dục vọng chiếm hữu ẩn chứa trong câu nói

kia của Đường Ngộ, dù đã bị cậu ta che dấu lãnh đạm đến chẳng thế lãnh
đạm hơn được nữa.

Bạch Diệp càng tò mò nhân vật kia là ai, vừa định lần sau lúc cùng

Tiểu Bạch tới Nam thành phải gặp một lần, kết quả mãi đến khi cúp điện
thoại anh mới nhớ ra, anh còn chưa hỏi cô bé kia tên là gì

Anh ảo não nhíu nhíu mày, nữ bệnh nhân ngồi cách một bàn làm việc

dài phía đối diện nâng cằm nhìn anh, “Bác sĩ Bạch, anh đang cùng di động
chơi trò gọi điện thoại phục vụ khách đó à?”

Bạch Diệp: “……”

-

Đường Ngộ nghe xong điện thoại xuống lầu, Diệp Già Lam đã dựa

vào sô pha ngủ mất rồi.

Quyển sách vật lí lung lay sắp rơi, giống như sẽ lập tức từ trong tay cô

trượt xuống.

Lúc cô tỉnh táo an an tĩnh tĩnh, ngủ rồi càng có vẻ an tĩnh ngoan

ngoãn, đến tiếng hít thở cũng nhỏ đến không thể nghe thấy.

Đường Ngộ đi qua lấy quyển sách bỏ lên bàn trà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.