DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 181

Hai giờ rưỡi vào học, cô quyết định vẫn nên ngủ một lát, cơn buồn

ngủ ấp ủ là thế, mới vừa ghé lên trên bàn, cửa sau đã bị người ta đẩy ra:
“Hôm nay thật……”

Giọng nói ngừng lại, “Chị Lam, sao cậu không về nhà?”

Diệp Già Lam: “……”

Cô lại từ trên bàn bò dậy, lạnh nhạt đáp một câu: “Bên ngoài quá

nóng, không muốn về.”

“Cũng giống……” Tạ Cảnh Phi lập tức lại định đi ra từ cửa sau, “Chị

Lam, tớ đi mua côca côla lạnh cho cậu!”

“……”

Còn chưa kịp từ chối, Tạ Cảnh Phi đã giống như bị cuồng phong cuốn

ra ngoài.

Lần này Diệp Già Lam thật sự ngủ không được nữa, cô định đi rửa cái

mặt, kết quả mới vừa đứng lên, cửa sau lại có một người đi vào.

Người nọ chắc cũng vừa rửa mặt xong, tóc ngắn trên trán ướt một nửa,

che khuất non nửa lông mày, anh cúi xuống, có giọt nước cứ thế dọc theo
cằm nhỏ xuống.

Diệp Già Lam lại định ngồi xuống.

Cô đứng tại chỗ vài giây, cúi đầu thoáng nhìn, thấy bài thi trên bàn

Đường Ngộ.

Cơ bản không thấy được màu bút đỏ.

Cô nhấp môi, lời còn chưa kịp qua đại não, đã bật thốt lên: “Cậu học

tốt như vậy…… Lúc tớ cho cậu mượn sách ôn tập vì sao lại nói thường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.