DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 221

Cô thật đúng là không nhìn ra, đến Quý Nhiên cũng sợ cái này đấy

Đoàn người phía trước đi sang con đường bên trái.

Mãi đến khu không thấy bóng người họ đâu, Diệp Già Lam mới giơ

tay chỉ chỉ sang bên phải: “Chúng ta đi bên kia.”

Cô sợ cảnh tượng kia sẽ tái diễn lần nữa.

Nếu thêm lần nữa, nói không chừng cô sẽ đột phát bệnh tim mất thôi.

Hạ Chí không có phản ứng gì.

Phía sau có người xô xô đẩy đẩy tiến vào, tiếng kêu sợ hãi cùng tiếng

nhỏ giọng khóc nức nở vang lên không ngừng, cứ thế lướt qua bên cạnh
bọn họ.

Diệp Già Lam nắm tay Hạ Chí lôi kéo, giơ tay quơ quơ trước mặt cô

nàng.

Vẫn không có phản ứng.

Trừ mỗi hơi hơi nhíu mi, trên khuôn mặt thiếu niên thậm chí nhìn

không ra biểu cảm gì

Đây là…… Dọa choáng váng rồi?

Cách một lát, Diệp Già Lam dường như lại trỗi dậy tình mẹ, muốn quơ

quơ trước mặt anh mấy lần, kết quả mới vừa nâng lên, cả năm ngón tay và
nửa lòng bàn tay đã bị đã anh cầm lấy, sau đó kéo xuống.

Diệp Già Lam nhẹ nhàng thở ra, lại lặp lại lời muốn nói một lần.

Người nọ lần này cuối cùng cũng có phản ứng, nhẹ nhàng “Ân” một

tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.