DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 304

Cô thiếu chút nữa bị Đường Ngộ dọa sợ tới mức cắn vào đầu lưỡi.

Tim Diệp Già Lam đập thình thịch càng thêm kịch liệt, không dám hít

sâu, chỉ sợ hít vào mùi hương trên người anh, sau đó lại vĩnh viễn không
quên nổi.

Cô cảm giác thời gian dài như vậy, cái cửa sổ giấy ngăn cách cô với

Đường Ngộ hình như đã bị anh chọc thủng mất rồi.

Diệp Già Lam vẫn không có quên hai người bọn họ hiện tại đang trong

giai đoạn khẩn trương mấu chốt nhất, mặc kệ cái gì ảnh hưởng đến việc thi
đại học của bọn họ đều không không thể được, nghĩ đến đó cô lập tức phục
hồi tinh thần.

Mới vừa duỗi tay đẩy anh một cái, Diệp Già Lam đã nghe thấy anh mở

miệng: "Đừng nhúc nhích."

"......"

Không phải là vấn đề cô muốn động hay không.

"Mẹ tớ......"

Diệp Già Lam muốn nói Dư Thu Hoa hình như sắp lên rồi, vì cô

dường như có nghe thấy tiếng bước chân lên lầu.

Cô hơi hơi hoảng hốt, thần kinh càng căng chặt, quả nhiên giây tiếp

theo, cô đã nghe thấy giọng Dư Thu Hoa, "Loan Loan, gọi Tiểu Ngộ xuống
uống chén canh gừng, thời tiết kiểu này dễ bị ốm lắm đấy."

Chỗ bọn họ đang đứng vừa vặn là chỗ bị lan can che mất nên Dư Thu

Hoa vẫn không chú ý được đến tình huống bên này.

Tiếng bước chân của Dư Thu Hoa lại càng tới gần, "Loan Loan, có

nghe thấy không đó?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.