DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 470

Thời gian lâu rồi, dần dần Đường Ngộ cũng có thể nghe vào.

Trừ mỗi tên em gái Dư Oánh là gì còn lại anh biết hết tất cả mọi thói

quen sinh hoạt của cô.

Lúc Dư Oánh vào Đường gia thì đã có thai.

Nhưng mà Từ Chấn vẫn y như cũ không biết thu liễm, ở bên ngoài ăn

chơi đàng điếm, một đám tiểu tam tiểu tứ đều chạy tới cửa khiêu khích.

Dư Oánh thật tâm thích ông ta.

Sự nghiệp Từ Chấn thành công, bề ngoài không tồi, thoạt nhìn thành

thục ổn trọng, quan trọng nhất chính là, ban đầu ông ta đối với Dư Oánh
thật sự cũng rất tốt.

Dư Oánh nhảy vào bẫy của ông ta rồi, làm sao cũng không thoát ra

nổi.

Đường Dung và Dư Thu Hoa tuy là bạn thân thuở thiếu nữ, nhưng từ

sau khi Đường Dung qua đời, Đường gia và Diệp gia cũng chẳng còn qua
lại nữa.

Trước đó anh căn bản không biết Dư Oánh.

Nhưng Dư Oánh lại biết anh, chị biết Từ Chấn và Đường Ngộ là

chồng và con trai của dì Đường Dung.

Vì vậy, vào một chiều đang cắt tỉa hoa, chị nhìn nụ hoa nói với Đường

Ngộ một câu: “Tiểu Ngộ, thực xin lỗi.”

Khi đó chị đã có dấu hiệu trầm cảm, không có việc gì là lại thích nghĩ

miên man, sai lầm đều ôm hết vào mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.