DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 557

Diệp Già Lam ho nhẹ một tiếng.

Người nọ lúc này mới mở miệng, “Không thoải mái?”

“Ừm.”

Diệp Già Lam không phủ nhận.

“Muốn ăn cái gì?”

Diệp Già Lam lúc này cả người không còn bao nhiêu sức lực, cũng

không biết đơn thuần là vì đói bụng hay là nôn đến cạn cả sức nữa, lúc nói
chuyện, giọng cũng cực nhẹ, mềm như bông vậy: “Đường Ngộ, anh có ý gì
chứ?”

Đường Ngộ đã cầm chìa khóa xe ra cửa.

Từ trước đến nay anh đều rất thẳng thắn, có thể nói một câu mà làm rõ

ràng một chuyện thì đến một chữ anh cũng lười dùng đa nghĩa, anh "Ừm"
một tiếng, như tự hỏi vài giây, rồi đáp “Ý muốn theo đuổi em.”

Diệp Già Lam không đáp lại.

Cả nửa dựa vào tường đi về phía văn phòng, có một đồng nghiệp đang

vội vàng đi qua thấy cô thả chậm bước chân hỏi: “Bác sĩ Diệp, cô có khỏe
không?”

Diệp Già Lam gật gật đầu, “Tôi hông sao.”

“Không thoải mái nhất định phải đi xem bác sĩ a, bị ốm không tốt

đâu!”

Cô vẫn gật đầu, “Được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.