DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 639

Dạ dày vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nên ăn cơm hộp không tốt lắm,

chỉ ăn mấy miệng cơm chan canh, ăn một lát là không muốn ăn nữa, một
nửa còn lại phải cắn răng mà nuốt vào.

Cơm nước xong, mấy giờ sau, mà miệng cô vẫn thấy nhạt.

Từ hơn 1h đến hơn 4h, Diệp Già Lam ngậm ba viên kẹo.

Đến hơn 5 giờ, miệng không còn nhạt lắm, đọng lại toàn vị đường hóa

học.

Đè chồng lên nhau có hơi ngây ngấy.

Diệp Già Lam rót một ly nước ấm đặt trên bàn, hơi nước bốc lên, sau

đó tản ra.

Cô nhìn mấy phút, đến lúc gần tan ca, cửa văn phòng bị gõ vang: “Có

tiện vào không?”

Diệp Già Lam có thể nghe ra giọng này.

Chỉ mấy giờ trước, giọng này còn nói muốn thân quen với cô kìa.

Tuy Diệp Già Lam cũng không biết có cái gì để mà thân với quen,

nhưng xuất phát từ bản năng của 1 bác sĩ, vẫn dịu dàng đáp: “Mời vào.”

Cửa theo đó bị người bên ngoài mở ra.

Quý Nhiên đẩy cửa vào, “Bao giờ tan ca sao?”

Diệp Già Lam nhìn thời gian, “Còn nửa giờ nữa.”

Ca sáng chủ nhật, không có chuyện gì thì có thể về sớm vài phút.

Dừng một chút, Diệp Già Lam lại hỏi: “Em trai cậu đã sắp xếp ổn

chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.