DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 672

Giây tiếp theo, anh mở to mắt, nhìn ra bên ngoài trước, sau đó lại quay

đầu nhìn cô: “Tới rồi.”

Đường Ngộ cởi đai an toàn, xuống xe mở cửa xe cho cô.

Bên này vừa nhìn đã biết là khu nhà giàu, biệt thự thành hàng, cơ bản

đều là theo kiến trúc châu Âu, nhìn từ ngoài vào đã biết là tiêu không ít tiền
rồi.

Nhưng Diệp Già Lam chả có tâm trạng nào mà xem với chat xét cả, cô

có chút khẩn trương, khẩn trương đến nỗi chóp mũi cũng đã đổ mồ hôi.

Vừa suy nghĩ nếu chút nữa đụng phải Từ Chấn thì nên dùng vẻ mặt gì,

tay đã bị kéo lại, giọng người đàn ông vang lên bên tai, “Nghĩ cái gì thế?”

“Nghĩ tới người nhà anh……”

Diệp Già Lam mặc dù đã cố hết sức để khống chế, nhưng vẫn không

tự giác lộ ra vẻ khẩn trương, Đường Ngộ giơ tay lau lớp mồ hôi trên chóp
mũi cô, “Rất khẩn trương à?”

“…… Vẫn ổn”

Vẫn ổn cái rắm.

Diệp Già Lam khẩn trương muốn chết.

Dù sao thì sau cuộc gặp này, có thể Từ Chấn sẽ lại lấy một tờ chi

phiếu ra, sau đó bảo cô rời xe con ông ta ra.

Nhưng Đường Ngộ căn bản không biết có thể như thế.

Nếu biết ——

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.