DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 865

Đường Ngộ lại không có thời gian rảnh kéo ra được, nên cũng chỉ có

thể nhân lúc cô ngủ tới bên giường bệnh thăm cô.

Nhưng anh không biết, từ sau ngày đầu tiên y tá nói cho Diệp Già

Lam biết buổi trưa Đường Ngộ đều ngồi bên mép giường với cô, trưa nào
cô cũng không ngủ.

Ngủ cũng không được, trợn mắt cũng không dám mở to, thần kinh

Diệp Già Lam cứ căng chặt.

Đường Ngộ lại rất an tĩnh, đại đa số thời gian, anh đều an an tĩnh tĩnh

xem bệnh án, sau khi xem xong ngẫu nhiên sẽ sờ tay hoặc mặt cô một chút.

Mỗi khi đến lúc ấy, lòng bàn tay Diệp Già Lam lại bắt đầu ra mồ hôi,

trái tim như sắp từ trong lồng ngực nhảy ra vậy.

Tới hôm thứ năm, buổi trưa Đường Ngộ cứ theo lẽ thường tới phòng

bệnh, Diệp Già Lam cũng cứ theo lẽ thường nằm trên giường giả bộ ngủ.

Tất cả đều y nguyên hai ngày trước.

Diệp Già Lam thở nhẹ, vất vả nằm đó, đến khi tiếng sột sột soạt soạt

rất nhỏ phát ra khi người đàn ông đứng dậy vang lên, cô vừa muốn thở
phào nhẹ nhõm, trên mặt đã có một hơi nóng phả tới.

Giây tiếp theo, môi cô bị một mảnh mềm ấm bao trùm.

Người đàn ông hôn đến nhẹ, dịu dàng lại cẩn thận, cuối cùng mới ghé

vào bên tai cô nhẹ giọng nói: “Nhanh tốt lên nhé…… Bảo bối.”

Diệp Già Lam thiếu chút nữa bị công phá.

Bên tai cô bị khí nóng hun ửng đỏ, cả người đều không thoải mái,

giống như vừa bị điện giật, cảm giác tê dại rất nhỏ từ lòng bàn chân dâng
lên, sau đó xông thẳng lên gáy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.