DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 910

Chỉ được hai câu, đèn xanh đã bật, xe phía sau đã bắt đầu ấn còi thúc

giục.

Đường Ngộ thu hồi tầm mắt, sau khi khởi động xe mới nói: “Anh

không dám.”

Khóe môi Diệp Già Lam cong cong.

Từ trước đến nay cô vẫn hiểu rõ đạo lí thấy tốt là thu tay, hôm nay

Đường Ngộ đã theo cô như vậy, cô cũng không ngờ anh còn nửa vời như
vậy, lại giải thích thêm một chút: “Húc Húc thật sự là em trai ruột của em,
là cùng ba sinh ra, từ nhỏ nó đã sống ở nước ngoài, ba mẹ đều bận, cũng
không hay quản nó, nên đôi khi sẽ tương đối dính em…… Em cho rằng anh
phải có ấn tượng với nó chứ?.”

Đường Ngộ nghe rõ từng chữ một.

“Ghen à?”

Tay nắm vô lăng của anh hơi siết chặt, tiếng "Ừm" như có như không.

Tuy là kết quả trong dự đoán, nhưng Diệp Già Lam vẫn không nhịn

được, cười một tiếng.

Ý cười trên mặt cô còn không ngừng, Đường Ngộ lại đột nhiên hỏi:

“Nước Mỹ?”

Diệp Già Lam sửng sốt, phản ứng lại mới gật gật đầu.

Sau khi ý thức được anh đang lái xe, không nhìn ra được, cô lại "Ừ"

đáp một tiếng.

Đường Ngộ hỏi hẳn là Diệp gia di dân tới đâu nhể?.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.