ĐỒNG THOẠI ĐEN - Trang 77

Khi Miki gật đầu, mắt Yukie liền biến khỏi khe hở. Con nghe thấy cô

thở hắt ra một tiếng dài.

"Phải rướn mặt lên tít cái khe trên đó, mệt nhọc kinh khủng..." Cô cất

tiếng giữa bóng tối bên kia giá để đồ.

Miki đắp chăn cho Hitomi đang ngủ trên giường. Mặc dù biết những

người bị mình tra tấn không còn cảm nhận được nóng hay lạnh nữa, nhưng
y vẫn làm vậy. Họ không chỉ mất đi sự nhạy cảm với biến đổi nhiệt độ, mà
đến cả những phản ứng của cơ thể cũng biến mất. Họ không bao giờ lo chết
cóng. Và được giải thoát luôn khỏi cái đói và bệnh tật. Những người bị bàn
tay Miki giày vò vẫn tiếp tục sống, như thể dòng chảy thời gian đẩy họ đến
với cái chết đã không còn tuôn chảy. Năng lực ban sinh mệnh. Cây kéo cắt
đứt lực hút của nam châm cái chết. Miki hiểu rằng mình đang sở hữu thứ
sức mạnh như vậy.

Mochinaga Yukie cất tiếng hát trong bóng tối. Là một bài hát tiếng

Anh mang âm hưởng buồn trầm. Cô vốn là một giáo viên dạy tiếng Anh
với khả năng phát âm tuyệt vời. Không gian trống rỗng trở nên đầy đặn nhờ
giọng hát run rẩy, thanh nhã của cô.

Đúng lúc ấy, Hitomi khẽ rên rỉ. Cô bé gặp ác mộng. Môi cô giần giật,

như thể đang cố nói điều gì. Miki ghé tại lại gần. Lời nói mê của cô bé
không hoàn chỉnh, nhưng y vẫn mang máng hiểu được vài phần. Hitomi đã
nói thế này.

"Quạ..."

___To be continued___

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.