DÒNG THỜI GIAN - Trang 161

Động cơ máy bay vẫn rền vang khi chiếc Gulfstream V lăn về phía họ, dòng
chữ “ITC” viết hoa màu bạc nổi lên ở phần đuôi. Cầu thang hạ xuống, và
một tiếp viên mặc đồng phục trải một cuộn thảm đỏ chạy xuống tận chân
cầu thang.

Mấy nghiên cứu sinh cứ đứng nhìn.

“Không đùa chứ,” Chris Hughes nói. “Đó thực sự là một tấm thảm đỏ

đấy.”

“Đi nào,” Marek nói, Anh ta quàng chiếc ba lô qua vai và dẫn họ lên

máy bay.

Marek đã từ chối trả lời mọi câu hỏi của họ, coi như không biết gì hết.

Anh ta nói với họ kết quả của mẫu giám định các bon. Anh ta nói với họ là
mình chẳng thể giải thích được vì sao lại thế. Anh ta cũng nói với họ là ITC
muốn họ tới giúp Giáo sư, và việc đó rất cấp thiết. Ngoài ra thì anh ta chẳng
nói gì thêm nữa. Và anh ta nhận thấy rằng cả Stern cũng cứ im thin thít.

Vào bên trong, chiếc máy bay toàn màu xám và bạc. Cô tiếp viên hỏi

họ muốn uống gì. Tất cả những thứ xa hoa sang trọng này đối nghịch với
người đàn ông trông rắn rỏi với mái tóc hoa râm cắt gọn đang đi tới chào họ.
Dù người đàn ông đó mặc một bộ vét thương gia, Marek vẫn nhận ra vẻ
quân nhân khi anh ta bắt tay mỗi người bọn họ.

“Tên tôi là Gordon,” anh ta nói. “Phó chủ tịch của ITC. Chào mừng lên

máy bay. Thời gian bay tới New Mexico là chín tiếng bốn mươi phút. Tốt
hơn là nên thắt dây an toàn nhé.”

Họ vừa ngồi phịch xuống ghế thì đã cảm thấy chiếc máy bay bắt đầu

chuyển động trên đường băng. Một lát sau, động cơ đã rú lên, Marek nhìn ra
ngoài cửa sổ và thấy vùng đồng quê nước Pháp đã ở lại phía sau.

*

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.