DÒNG THỜI GIAN - Trang 174

“Đúng.”

“Nhưng việc đó là không thể.”

Gordon mỉm cười. “Mọi người sẽ tự tay kiểm chứng được mà. Nhanh

thôi. “

“Chúng tôi sẽ? Anh nói thế là có ý gì?” Marek nói.

“Tôi nghĩ là anh đã hiểu,” Gordon nói. “Giáo sư Johnston đang ở thế kỷ

mười bốn. Chúng tôi muốn các bạn quay lại đó, đưa ông ấy trở về.”

*

*

Chẳng ai nói gì hết. Nữ tiếp viên ấn nút và tất cả các ô cửa sổ trong khoang
đều đồng loạt đóng kín lại, chắn hết ánh nắng. Cô đi vòng quanh ca bin, đặt
chăn và mền lên những chiếc ghế dài, biến chúng thành giường. Mỗi chiếc
ghế được đặt một bộ tai nghe với chụp tai lớn ở bên cạnh.

“Chúng ta sẽ quay lại quá khứ à?” Chris Hughes nói. “Bằng cách nào?”

“Chỉ cho mọi người xem thì sẽ dễ hơn nhiều,” Gordon nói. Anh đưa

cho mỗi người bọn họ một túi giấy bóng kính đựng viên con nhộng. “Ngay
bây giờ, tôi muốn mọi người uống thứ này.”

“Chúng là gì thế?” Chris nói.

“Ba loại thuốc an thần,” anh nói. “Rồi tôi muốn tất cả mọi người nằm

xuống và nghe tai nghe. Cứ ngủ nếu mọi người thích. Chuyến bay chỉ kéo
dài mười tiếng, nên mọi người cũng chẳng tiếp thu được nhiều lắm đâu.
Nhưng ít nhất thì cũng có thể quen được với ngôn ngữ và cách phát âm.”

“Ngôn ngữ gì cơ?” Chris nói, cầm lấy mấy viên thuốc.

“Tiếng Anh cổ, và tiếng Pháp thời Trung cổ.”

Marek nói, “Tôi đã biết những ngôn ngữ đó rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.