DÒNG THỜI GIAN - Trang 179

“Nhưng nó chẳng có logic gì hết,” Stern nói.

“Tại sao? Bọt lượng tử là gì?” Kate nói, cố ngăn một tiếng ngáp.

“Nó là phần còn sót lại của thời kỳ vũ trụ được sinh ra,” Stern nói. Anh

ta giải thích rằng vũ trụ khởi nguồn là một khối vật chất đơn nhỏ, cực kỳ
đặc. Rồi, khoảng mười tám tỷ năm trước, nó nổ tung khỏi khối vật chất điểm
đó – trong cái mà người ta vẫn gọi là vụ nổ Big Bang.

“Sau vụ nổ, vũ trụ bành trướng ra thành hình khối cầu. Có điều nó

không phải là một khối cầu thực sự hoàn hảo. Bên trong khối cầu đó, vũ trụ
không hoàn toàn đồng nhất – đó là lý do tại sao bây giờ chúng ta lại có các
thiên hà trong vũ trụ dính và co kết với nhau không theo bất cứ quy luật gì
hết, thay vì được phân bố một cách đồng nhất. Dù vậy, vấn đề là, khối cầu
không ngừng bành trướng kia có một số điểm không hoàn hảo nhỏ, rất nhỏ
bên trong nó. Và những phần không hoàn hảo đó không bao giờ được giải
quyết. Chúng cứ mãi là một phần của vũ trụ.”

“Chúng là gì? Ở đâu?”

“Ở các chiều không gian hạ nguyên tử. Bọt lượng tử chỉ là một cách

nói rằng ở những chiều không gian cực kỳ nhỏ, không gian-thời gian có
những bọt bong bóng và gợn sóng siêu nhỏ. Nhưng bọt thì nhỏ hơn cả một
nguyên tử đơn nữa. Có thể có hoặc không có các lỗ thông trong khối bọt
đó.”

“Có đấy,” Gordon nói.

“Nhưng làm sao các anh có thể dùng nó để du hành được? Anh không

thể cho một người qua cái lỗ nhỏ như thế. Anh không thể cho bất cứ cái gì
qua cái lỗ nhỏ như thế.”

“Chính xác,” Gordon nói. “Chúng ta cũng không thể cho một mảnh

giấy qua một đường dây điện thoại. Nhưng chúng ta có thể gửi fax.”

Stern chau mày, “Đó là chuyện hoàn toàn khác.”

“Sao lại thế?” Gordon nói. “Ta có thể truyền bất cứ thứ gì, miễn là

chúng ta có cách nén và mã hóa nó. Chẳng phải vậy sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.