DÒNG THỜI GIAN - Trang 233

Trong phòng điều khiển, David Stern ngồi nhìn những tia sáng trên nền nhà
cao su càng lúc càng nhỏ lại và yếu dần đi, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Những cỗ máy đã đi rồi. Những kỹ thuật viên ngay lập tức quay về phía
Baretto và bắt đầu đếm ngược thời điểm dịch chuyển của anh ta.

Nhưng Stern cứ nhìn chằm chằm vào cái điểm trên nền nhà nơi Chris

và những người khác vừa ở đó.

“Thế giờ họ đang ở đâu vậy?” anh ta hỏi Gordon.

“Ồ, họ đến nơi rồi,” Gordon nói. “Giờ họ đã đến đó rồi.”

“Họ đã được tái tạo rồi à?”

“Ừ.”

“Mà không hề có một cái máy fax ở đầu bên kia?”

“Đúng đấy.”

“Nói tôi biết đi,” Stern nói. “Nói tôi biết những chi tiết những người

khác không cần biết đi.”

“Được rồi,” Gordon nói. “Cũng chẳng có gì là xấu hết. Tôi chỉ nghĩ là

những người khác sẽ thấy chuyện đó, thật ra là, khá khó chịụ.”

“Ừ hứ.”

“Quay lại với hiện tượng giao thoa,” Gordon nói, “thứ anh vẫn còn

nhớ, đã cho chúng ta thấy rằng các vũ trụ khác có thể tác động tới vũ trụ của
chúng ta. Chúng ta không phải làm gì để các hiện tượng giao thoa xảy ra hết.
Chúng cứ tự xảy ra thôi.”

“Ừ.”

“Và sự tác động lẫn nhau này rất đáng tin cậy; nó lúc nào cũng xảy ra,

bất cứ khi nào anh tạo ra một cặp khe sáng.”

Stern gật đầu. Anh ta đang cố nghĩ xem chuyện này sẽ đi tới đâu,

nhưng anh ta không thể đoán trước được Gordon sẽ đi hướng nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.