DÒNG THỜI GIAN - Trang 264

“Hai người kia đã chết rồi. Giờ chỉ còn chúng ta thôi. Chris có hơi

hoảng loạn.”

“Chris có hơi hoảng loạn thật.” Cô gật đầu, như thể cô đã đoán được

thế vậy. “Vậy chúng ta nên đi đón anh ta thôi.”

Họ bắt đầu đi lên đoạn dốc. Vừa đi, Kate vừa nói, “Mấy con chip định

vị thì sao?”

“Người đó đã quay về, và anh ta đã lấy cái của anh ta theo rồi. Xác của

Gomez đã bị giày nát, chip định vị của cô ấy cũng bị phá hủy rồi.”

“Thế cái kia đâu?” Kate nói.

“Cái kia gì cơ?”

“Cô ấy có một cái dự phòng mà.”

“Sao cô biết?”

“Cô ấy đã nói thế. Anh không nhớ à? Khi cô ấy trở lại từ chuyến đi do

thám kia, hay thứ gì cũng được, cô ấy nói rằng tất cả mọi thứ đều ổn và rằng
chúng ta nên nhanh sẵn sàng đi. Và cô ấy đã nói, ‘Tôi sẽ ghi cái dự phòng
đây’. Hay gì đó đại loại thế.”

Marek chau mày.

“Có cái dự phòng cũng là điều dễ hiểu thôi mà,” Kate nói.

“Ồ, Chris sẽ rất vui khi nghe thế đấy,” Marek nói. Họ đi về phía góc

ngoặt cuối cùng. Rồi họ dừng lại và căng mắt ra nhìn.

Chris đã biến mất.

*

*

Đâm xuyên qua những đám cây bụi, tảng lờ những cái gai cào vào chân và
đâm vào cái quần tất, cuối cùng Chris Hughes cũng thoáng thấy bóng cậu bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.