DÒNG THỜI GIAN - Trang 266

“Tôi không biết. Tôi nghĩ thế.”

“Cậu nghĩ thế á? Chris, cậu đang ở đâu vậy?”

Và rồi từ phía sau, Chris nghe thấy một tiếng rầm, tiếng đàn ông quát

tháo, và tiếng ngựa hí.

Những tên kỵ sĩ đang đuổi theo anh. Và anh đã để lại cả một chuỗi dài

những vết cây gãy và dấu chân in trên bùn. Quá dễ đuổi theo.

Chết tiệt.

Chris chạy bán sống bán chết. Và bất thình lình anh nhận ra rằng cậu bé

chẳng còn ở trước mặt nữa.

Anh dừng lại, thở lấy hơi, và xoay người nhìn khắp xung quanh.

Nhìn…

Biến mất rồi.

Cậu bé đã biến mất.

Chris đang ở một mình giữa khu rừng.

Và bọn kỵ sĩ đang đến gần.

*

*

Trên con đường đầy bùn đất nhìn xuống tu viện, Marek và Kate đứng lắng
nghe qua đôi tai nghe. Giờ chỉ còn tĩnh lặng; Kate úp tay lên tai để nghe rõ
hơn. “Tôi chẳng nghe được gì hết.”

“Có thể cậu ta ngoài vùng phủ sóng rồi,” Marek nói.

“Sao anh ta lại chạy về làng? Có vẻ như là anh ta đang chạy theo cậu bé

kia,” cô nói. “Sao anh ta lại làm thế chứ?”

Marek nhìn xuống tu viện. Chỉ chừng mười phút đi bộ từ chỗ họ đang

đứng. “Giờ này có lẽ Giáo sư đang ở ngay dưới đó. Chúng ta chỉ cần xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.