DÒNG THỜI GIAN - Trang 272

Marek không trả lời. Anh ta đi vội tới chỗ xác Gomez, phủ phục xuống,

và bắt đầu tìm kiếm trong đống bùn. “Lại đây nào,” anh ta nói. “Gỉúp tôi tìm
chip định vị dự phòng kia đi.”

*

*

Họ tìm trong vài phút, và rồi Marek nắm lấy tay Gomez, đã chuyển sang
màu xám, các cơ đã co cứng hết lại. Anh ta nhấc tay cô lên, cảm nhận sự
lạnh giá của làn da, và xoay người cô lại. Cái xác làm bùn tung tóe hết lên.

Đó là khi anh ta nhận thấy Gomez có một chiếc vòng bện thừng đeo ở

cổ tay. Marek đã không nhận thấy nó khi nãy; nó dường như là một phần
trong bộ trang phục thời này của cô. Dĩ nhiên là nó hoàn toàn chẳng hợp gì
với thời này hết. Thậm chí cả một nữ nông dân nghèo cũng có thể đeo vòng
tay kim loại hoặc khắc đá. Nhưng đây là một thứ hiện đại kiểu hippi.

Marek tò mò chạm vào nó, và anh ta ngạc nhiên khi thấy nó cứng trơ

ra, gần như một miếng bìa. Anh ta lật nó lên trên cổ tay của cô, tìm mối
buộc, và có thứ trông như cái nắp bật ra giữa sợi thừng, và anh ta nhận ra
rằng cái vòng đó có che một cái định giờ điện tử, trông giống đồng hồ đeo
tay.

Chiếc đồng hồ định giờ ghi: 36:10:37

Và nó đang đếm ngược.

Ngay lập tức anh ta biết nó là gì. Nó là cái máy tính giờ của cỗ máy,

cho họ biết họ còn bao nhiêu thời gian nữa. Lúc đầu họ đã có ba mươi bảy
tiếng, và giờ họ đã mất khoảng năm mươi phút rồi.

Chúng ta phải giữ lấy cái này, anh ta nghĩ thế. Anh ta tháo chiếc vòng

khỏi cổ tay cô, và buộc nó lại quanh cổ tay của mình. Anh ta đóng cái nắp
lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.