DÒNG THỜI GIAN - Trang 326

đang đi tới đoạn đầu đài.

Họ bước vào một căn lều có ba người hầu đang đợi sẵn. Một ngọn lửa

ấm áp cháy bùng lên ở góc trong; bộ giáp được đặt trên một tấm vải trải ra
sàn. Marek kiểm tra lướt qua một chút rồi nói, “Được đấy.” Amh ta quay đi.

“Anh định đi đâu thế?”

“Tới một cái lều khác, để thay đồ.”

“Nhưng tôi không biết làm thế nào để…”

“Người hầu sẽ mặc giúp cậu,” Marek nói rồi đi.

Chris nhìn vào các phần của bộ giáp đang nằm la liệt trên sàn, đặc biệt

chú ý vào cái mũ trụ, có một cái mỏ nhọn nhọn, như của một con vịt khổng
lồ vậy. Chỉ có một khe hở nhỏ để nhìn. Nhưng bên cạnh là một chiếc mũ trụ
khác, trông bình thường hơn, và Chris đã nghĩ rằng…

“Ngài thiếu hiệp, nếu ngài không phiền,” trưởng nhóm hầu cận, khá lớn

và ăn mặc khá hơn mấy người kia, nói với anh. Cậu ta khoảng mười bốn
tuổi. “Tôi mong ngài đứng ra đây.” Cậu ta chỉ ra giữa lều.

Chris đứng đó, và anh cảm thấy rất nhiều bàn tay lướt trên người mình.

Họ nhanh chóng cởi đồ của anh cho tới lớp đồ lót bằng vải lanh, rồi những
tiếng thì thầm lo lắng bắt đầu rộ lên khi họ thấy người anh.

“Ngài có đang bị ốm không vậy, thưa ngài?” một cậu hỏi.

“Ừm, không…”

“Sốt hay ốm, làm người ngài yếu đi, như chúng tôi đang thấy đây?”

“Không,” Chris nói, cau mày khó chịu.

Họ bắt đầu mặc đồ cho anh, chẳng nói gì nữa hết. Đầu tiên, quần tất

bằng nỉ thật dày, rồi tới một chiếc áo trong dài tay được độn nặng trịch có
cúc ở trước ngực. Họ nhờ anh gập cánh tay lại, anh khó khăn lắm mới làm
được vì quần áo quá dày.

“Giặt giũ làm nó cứng đi, nhưng nó sẽ nhanh mềm ra thôi ạ,” một cậu

bé nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.