DÒNG THỜI GIAN - Trang 354

và gọi với lên những người lính trên tường thành, hỏi xem chuyện gì đang
xảy ra. Những người lính ở phía trên đó có thể nhìn thấy những gì đang diễn
ra trên đấu trường; họ quát to đáp lại. Tất cả những lời này đều đi kèm tiếng
chửi thề; rõ ràng là có cá độ ăn thua.

Giữa cảnh sôi động đó, cô bước qua cổng, tiến vào trong lâu đài.

*

*

Cô đứng trong cái sân nhỏ được gọi là phần sân ngoài của lâu đài. Cô thấy
có mấy con ngựa ở đó, được buộc vào một cái cột và chẳng có ai trông nom
hết. Nhưng cũng chẳng có người lính nào trong sân hết; tất cả đều ở trên
tường thành, xem trận đấu.

Cô nhìn quanh tìm Marek và Chris, nhưng chẳng thấy họ đâu hết.

Không biết phải làm gì khác, cô bước qua cánh cửa dẫn vào đại sảnh. Cô
nghe thấy những tiếng bước chân vang vọng trên chiếc cầu thang xoắn ốc ở
phía bên trái mình.

Cô đi vòng vòng theo những bậc cầu thang, nhưng tiếng bước chân đã

biến mất.

Chắc họ đã đi xuống dưới chứ không phải đi lên trên.

Thật nhanh, cô đi ngược lại. Cầu thang xoáy xuống dưới, kết thúc ở

một đoạn hành lang đá trần thấp, ẩm ướt và rêu mốc, với những căn buồng
giam ở hẳn về một phía. Cửa buồng mở toang; chẳng có ai ở trong hết. Nơi
nào đó phía trước, đằng xa một góc quặt ở chỗ hành lang, cô nghe thấy
những tiếng nói vọng lại, và tiếng kim loại kêu loảng xoảng.

Cô cảnh giác tiến lên. Chắc là mình đang ở bên dưới đại sảnh, cô nghĩ

vậy. Cô cố tái tạo chỗ đó, từ ký ức về tòa lâu đài đổ nát mình đã khám phá
một cách rất cẩn thận từ vài tuần trước. Nhưng cô chẳng nhớ mình đã từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.