DÒNG THỜI GIAN - Trang 362

Cô đâm sầm vào một tên lính khi hắn ta đi qua cửa. Cô đá vào gối hắn

khiến hắn gào lên đau đớn và bất ngờ rồi ngã ra sau. Có những tiếng la hét
từ phía những tên lính khác, nhưng rồi cô đã ra được đến cửa, một thanh
kiếm đập choang vào phần tường đá phía sau, tóe lửa, và cô chạy vội lên cầu
thang.

“Đàn bà! Đàn bà!”

Chúng chạy theo cô.

Đến chỗ cầu thang xoắn ốc, cô chạy vội lên thật nhanh. Từ nơi nào đó

bên dưới, cô nghe thấy tiếng áo giáp kêu loảng xoảng của bọn người đang
đuổi theo mình. Nhưng rồi cô đã lên đến tầng trệt, và không chút suy nghĩ,
cô ngay lập tức chạy thẳng vào đại sảnh.

Đại sảnh đang trống không, bàn đã kê để bày tiệc, nhưng thức ăn vẫn

còn chưa được dọn ra. Cô chạy qua mấy cái bàn, tìm chỗ trốn. Phía sau
những tấm thảm thêu? Không, chúng dính sát vào tường rồi. Dưới những cái
khăn trải bàn? Không, chúng sẽ tìm ở đó và sẽ thấy cô. Ở đâu? Ở đâu?
nhìn thấy cái lò sưởi khổng lồ, lửa vẫn đang cháy hừng hực. Chẳng phải có
một đường hầm bí mật nào đó dẫn ra khỏi phòng ăn hay sao? Có phải đường
hầm đó ở Castelgard này không, hay là nó ở La Roque? Cô không nhớ nổi.
Cô lẽ ra đã phải chú ý hơn.

Cô nhớ lại cảnh mình mặc quần soóc ka ki, áo phông có cổ, với một đôi

giày Nike, uể oải đi giữa đống phế tích, vừa đi vừa ghi chép vào cuốn sổ
nhỏ. Những mối quan tâm cô từng có, cùng lắm cũng chỉ là làm sao để thỏa
mãn được các đồng nghiệp nghiên cứu của mình.

Lẽ ra cô đã phải chú ý hơn!

Cô nghe tiếng những tên đó đang tiến lại gần. Chẳng còn thời gian nữa.

Cô chạy về phía lò sưởi cao gần ba mét và luồn ra sau cái màn tròn mạ vàng
khổng lồ. Lửa rừng rực cháy, khí nóng phả vào người cô. Cô nghe thấy tiếng
những người đàn ông đó đi vào phòng, quát tháo, vừa chạy vừa tìm kiếm.
Cô khom người xuống đằng sau tấm màn, nín thở chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.