DÒNG THỜI GIAN - Trang 390

trăm con, và cô đã phá quấy chúng. Trong giây lát cô chẳng làm gì được
ngoài giơ hai tay che đầu và đứng yên. Những tiếng động tắt dần.

Khi cô nhìn lại, chỉ còn có vài con chim đang bay. Và hai tên lính đang

trèo xuống cái lỗ để xuống tới nền đất bên dưới rồi.

Thật nhanh, cô đi dọc cái lối đi hẹp để tới cánh cửa ở đằng xa, có lẽ sẽ

dẫn vào trong nhà thờ. Khi cô tiến lại gần, cánh cửa bật mở và tên lính thứ
ba tiến vào.

Ba chọi một.

Cô lùi lại, bước dọc lối đi hẹp vắt qua các chỗ uốn của trần vòm.

Nhưng những tên lính còn lại cũng đang tiến về phía cô. Chúng đã rút dao
găm ra. Cô chẳng ngờ vực gì về chuyện chúng sắp làm hết.

Cô bật lùi lại.

Cô nhớ lại mình đã quen treo lơ lửng bên dưới cái trần này đến thế nào,

kiểm tra những chỗ nứt vỡ và những chỗ sửa chữa đã được làm suốt hàng
bao thế kỷ. Giờ cô đang đứng ngay trên cái kiến trúc đó. Lối đi rõ ràng cho
thấy rằng những chỗ vòm này rất yếu. Yếu đến đâu? Liệu chúng có chịu
được sức nặng của cô hay không? Những tên đó cứ chậm rãi tiến gần về
phía cô.

Cô cẩn thận bước lên một trong những vòm, chủ yếu là để xem thử. Cô

dồn toàn bộ sức nặng của mình lên.

Nó chịu được.

Những tên lính đang đuổi sát theo cô, nhưng đã chậm lại. Những con

chim đột nhiên náo động trở lại, ríu rít và rộ lên như một đám mây. Những
tên lính che mặt lại. Những con chim sẻ bay gần đến mức cánh của chúng
đập vào mắt cô. Cô lại lùi lại, chân giẫm lên lớp phân chim dày cộp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.