DÒNG THỜI GIAN - Trang 430

“Sao chúng ta không vào tu viện được?” cô thì thầm, chỉ tay về phía

bầu trời trên đầu họ. Đêm lạnh. Cô đói. Cô muốn một nơi kín đáo và ấm áp.

“Không an toàn,” Marek thì thầm. “Chúng ta ngủ đây thôi.”

Anh ta nằm xuống đất và nhắm mắt lại.

“Sao lại không an toàn?” cô nói.

“Vì ai đó có cái tai nghe. Và họ biết chúng ta đang đi đâu.”

Chris nói, “Tôi muốn nói với anh về…”

“Không phải bây giờ,” Marek nói mà không thèm mở mắt. “Đi ngủ đi.”

Kate nằm xuống, và Chris nằm bên cạnh cô. Cô áp lưng vào lưng anh.

Chỉ là cho ấm thôi. Lạnh quá quắt.

Phía xa, cô nghe có tiếng sấm.

*

*

Khoảng quá nửa đêm thì trời đổ mưa. Cảm thấy những giọt mưa nặng trịch
rơi lên má mình, cô đứng dậy ngay khi trận mưa rào đổ xuống. Cô nhìn
quanh và thấy một chái nhà bằng gỗ nhỏ, bị cháy một phần nhưng vẫn còn
trụ được. Cô và Chris bò ra, ngồi bên dưới chái nhà nhỏ, rồi lại nép người
vào nhau. Marek đi đến, nằm xuống gần đó, và ngủ ngay lập tức. Cô thấy
mưa cứ bắn tung lên má anh ta, nhưng anh ta đã ngáy rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.