DÒNG THỜI GIAN - Trang 439

“Rằng có ai đó đang ở đây. Ai đó từ thế kỷ hai mươi.”

“Đó là câu trả lời duy nhất hợp lý,” Chris nói.

“Nhưng ai?” Kate nói.

Chris đã nghĩ về chuyện này suốt buổi sáng. “De Kere,” anh nói. “Chắc

chắn phải là de Kere.”

Marek lắc đầu.

“Nghĩ mà xem,” Chris nói. “Hắn ta mới ở đây đựọc có một năm, đúng

không? Không ai biết hắn từ đâu đến, đúng không? Hắn ta dần chiếm được
niềm tin của Oliver, và hắn ghét tất cả chúng ta, vì hắn biết chúng ta cũng có
thể làm thế, đúng không? Hắn ta dẫn quân khỏi xưởng thuộc da, đi tận lên
phố, cho tới khi chúng ta nói – và rồi hắn quay ngoắt lại chỗ chúng ta. Tôi
nói thật đấy, chắc chắn phải là de Kere.”

“Chỉ có một vấn đề duy nhất,” Marek nói. “De Kere nói tiếng Occitan

chuẩn.”

“Thật ra, anh cũng thế mà.”

“Không. Tôi nói như một anh ngoại quốc vụng về ấy. Hai người chỉ

nghe lời dịch trong cái tai nghe. Tôi nghe những gì họ thực sự nói. De Kere
nói như một người bản xứ vậy. Hắn nói cực kỳ trôi chảy, và ngữ điệu của
hắn thì hoàn toàn khớp với những người khác. Và Occitan là tử ngữ ở thế kỷ
hai mươi. Chẳng có lý nào hắn ta có thể đến từ cùng thế kỷ với chúng ta mà
có thể nói được như vậy hết. Hắn phải là người bản xứ.”

“Có thể hắn là một nhà ngôn ngữ học.”

Marek lại lắc đầu. “Không phải de Kere,” anh ta nói. “Là Guy

Malegant.”

“Hiệp sĩ Guy?”

“Không phải bàn,” Marek nói. “Tôi đã ngờ hắn từ lúc chúng ta bị tóm

trong đường hầm. Nhớ không? Chúng ta gần như là hoàn toàn tĩnh lặng ở
trong đó – nhưng hắn ta đã mở cửa ra và tóm được chúng ta. Hắn thậm chí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.