DÒNG THỜI GIAN - Trang 437

không cần thiết. Anh cảm thấy thật đơn giản, tỉnh táo và sẵn sàng cho tất cả
mọi thứ. Đây là một thế giới khác, với những quy luật khác.

Và lần đầu tiên anh thực sự đã hòa vào nó.

Thực sự đã ở trong nó.

*

*

Khi đội lính đã đi, Marek quay lại. “Mọi người có hiểu gì không?” Anh ta
nói.

“Gì cơ?”

“Lính đang đi lùng ba người từ Castelgard: hai đàn ông và một phụ

nữ.”

“Tại sao?”

“Arnaut muốn nói chuyện với họ.”

“Nổi tiếng chẳng hay sao,” Chris vừa nói vừa cười khẩy. “Tất cả mọi

người đều chạy theo chúng ta.”

Marek đưa cho mỗi người một nắm cỏ và lá ướt. “Rau đồng này. Đồ ăn

sáng đấy. Ăn đi.”

Chris nhai rau ráu. “Ngon tuyệt,” anh nói. Anh thực sự nghĩ như vậy.

“Cái cây có lá răng cưa làm hạ sốt đấy. Ăn vào đỡ đau. Cái cọng trắng

là liễu. Giúp giảm sưng.”

“Cảm ơn,” Chris nói. “Ăn ngon lắm.”

Marek nhìn chằm chằm vào Chris đầy bất ngờ. Anh ta nói với Kate,

“Cậu ta có làm sao không đấy?”

“Thực ra thì, tôi nghĩ là anh ta ổn đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.