DÒNG THỜI GIAN - Trang 442

15:12:09

Cánh cửa gỗ nặng nề kêu rắc một cái rồi mới mở ra. Từ bóng tối phía trong,
một khuôn mặt bị che khuất dưới cái mũ trùm đầu ngó ra nhìn họ. “Chúa
phù hộ mọi người mọi chuyện tốt đẹp và phồn thịnh,” vị thầy tu nghiêm
trang nói.

“Chúa phù hộ ngài sức khỏe và sự thông tuệ,” Marek trả lời bằng tiếng

Occitan.

“Mọi người đến đây có việc gì vậy?”

“Chúng tôi muốn được gặp đạo hữu Marcel.”

Vị thầy tu gật đầu, như thể anh ta đã trông đợi họ từ trước. “Được thôi,

mọi người có thể vào,” vị thầy tu nói. “Mọi người đến đúng lúc đấy, vì ông
ấy vẫn đang ở đây.” Anh ta mở cửa ra rộng hơn một chút để họ có thể đi
vào, từng người một.

Họ bước vào một phòng chờ xây bằng đá, rất tối. Họ ngửi thấy hương

hoa hồng và cam. Từ trong tu viện, họ nghe thấy tiếng cầu kinh nho nhỏ.

“Mọi người có thể để vũ khí ở đây,” người thầy tu nói, chỉ tay về phía

góc phòng.

“Bằng hữu, tôi sợ là chúng tôi không thể,” Marek nói.

“Mọi người chẳng có gì phải sợ khi ở đây hết,” anh ta nói. “Bỏ vũ khí

hoặc rời khỏi đây.”

Marek định cự lại, nhưng cuối cùng vẫn tháo gươm ra.

*

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.