Nhưng dĩ nhiên là gã có quan tâm. ITC có một tốc độ tiêu tiền đầu tư
khủng khiếp: họ đã làm bay ba tỷ đô la trong vòng chín năm vừa rồi. Và
Doniger biết mình sẽ cần thêm tiền.
*
*
“Vấn đề thứ nhất,” Doniger nói. “Vốn đầu tư. Chúng ta phải có thêm một tỷ
nữa trước khi có thể nhìn thấy kết quả.” Gã hất hàm về phía phòng hội đồng.
“Họ sẽ không chịu đâu. Tôi sẽ phải thuyết phục họ kết nạp thêm ba thành
viên mới nữa.”
Gordon nói, “Sẽ có một cuộc chiến khó khăn trong căn phòng kia đấy.”
“Tôi biết,” Doniger nói. “Họ đã thấy tốc độ tiêu tiền đầu tư, và họ
muốn biết khi nào thì cái tốc độ ấy sẽ bằng không. Họ muốn thấy kết quả cụ
thể. Và đó là thứ tôi sẽ cho họ thấy hôm nay đây.”
“Kết quả cụ thể nào vậy?”
“Một chiến thắng,” Doniger nói. “Bọn đầu đất ấy đang cần chiến thắng.
Một vài thông tin lý thú về một trong những dự án kia.”
Kramer hít một hơi thật sâu. Gordon nói, “Bob, đó toàn là mấy dự án
dài hạn thôi.”
“Phải có dự án nào sắp hoàn thành rồi chứ. Mới xem nào, Dordogne thì
sao?”
“Vẫn chưa. Tôi không nghĩ đây là ý kiến hay đâu.”
“Còn tôi thì cần một chiến thắng,” Doniger nói. “Giáo sư Johnston đã
sang Pháp với lũ học trò thường Yale trong ba năm bằng tiền của chúng ta
rồi. Phải có gì để xem chứ.”
“Chưa được đâu, Bob. Gì thì gì, chúng ta đã có tất cả vùng đất đó đâu.”
“Chúng ta có đủ đất rồi.”