DÒNG THỜI GIAN - Trang 480

Những tên lính cứ nhìn chằm chằm vào hành lý của mọi người, và tịch

thu tất cả những thứ có giá trị, ném nó vào cái đống bên đường.

Marek tới chỗ cổng vòm, rồi đi qua. Những tên lính quan sát anh ta,

nhưng anh ta không chạm mắt với chúng. Anh ta được qua, rồi Chris, rồi
Kate.

Họ đi dọc dòng sông cùng với đám đông, nhưng cuối cùng, khi đám

đông đi vào thị trấn La Roque, Marek đi về hướng ngược lại, về phía bờ
sông.

Ở đây chẳng có ai hết, và họ có thể nhìn qua đám lá về phía cây cầu cối

xay đã được gia cố, giờ cách khoảng một phần tư dặm phía hạ lưu.

Thứ họ nhìn thấy chẳng làm họ vui vẻ được chút nào.

Ở mỗi đầu cầu là những tháp canh đồ sộ, cao hai tầng, với lối lên cao

ngất, và lỗ bắn tên ở mọi phía. Trên đỉnh tháp canh gần nhất, họ thấy hai tá
lính mặc quân phục nâu đỏ và xám nhìn qua các lỗ châu mai, sẵn sàng chiến
đấu bất cứ lúc nào. Cũng từng ấy lính trên cái tháp phía xa, nơi cờ đuôi nheo
của lãnh chúa Oliver đang bay phần phật trong gió.

Giữa hai tòa tháp, trên cầu có hai tòa nhà với kích thước khác nhau,

được liên kết bằng những đoạn dốc thoai thoải. Bốn bánh xe nước rung ầm
ầm bên dưới, được dòng chảy tăng tốc qua một dãy những đập và kênh nhỏ
cung cấp năng lượng.

“Cậu nghĩ gì?” Marek nói với Chris. Công trình này, nói gì thì nói,

cũng là mối quan tâm lớn của Chris. Anh đã nghiên cứu về nó suốt hai năm
rồi. “Chúng ta đột nhập vào được không?”

Chris lắc đầu. “Chẳng có cơ hội đâu. Lính khắp mọi nơi. Chẳng có lối

nào vào được.”

“Tòa nhà gần chỗ chúng ta nhất là gì đấy?” Marek nói, ám chi tòa nhà

hai tầng bằng gỗ.

“Chắc là cối xay bột,” Chris nói. “Có lẽ có mấy bánh xe nghiền bột ở

tầng trên. Bột chảy xuống hố tới các thùng ở tầng dưới, ở đó sẽ dễ đóng bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.