DÒNG THỜI GIAN - Trang 554

Trần nhà nguyện xanh đã bị hỏng vài chỗ, và phần nội thất thì chỉ còn là một
đống đổ nát. Có một án thờ nhỏ, những cửa sổ vỡ nát với khung trang trí
kiểu Gothic, những vũng nước đọng trên nền nhà. Khó có thể nghĩ được
rằng nhà nguyện này một thời đã từng rất huy hoàng, những cánh cửa và
mái vòm của nó được chạm trổ rất cầu kỳ. Giờ những vệt mốc nhầy nhụa rỏ
xuống từ các nét chạm khắc đã bị xói mòn đến không nhận ra nổi.

Một con rắn màu đen trườn đi khi Chris xuống chiếc cầu thang xoắn ốc

dẫn tới nhà mồ dưới lòng đất. Kate từ từ theo sau. Ở đây tối hơn, nguồn sáng
duy nhất đến từ những vết nứt của trần nhà phía trên. Có tiếng nước tí tách
không ngừng. Ở chính giữa phòng họ thấy một cái quách nguyên khối, làm
từ đá đen, và mảnh vỡ của vài chiếc quách khác. Trên chiếc quách còn lành
lặn có chạm hình một hiệp sĩ mặc giáp trụ. Kate nhìn vào khuôn mặt người
hiệp sĩ, nhưng đá đã bị mòn vì rêu mốc mọc khắp nơi, nên chẳng còn rõ
được nét nào nữa.

“Mật mã là gì ấy nhỉ?” Chris nói. “Nói gì đó về chân người khổng lồ

à?”

“Đúng thế, bước vài bước từ chân người khổng lồ. Hoặc là bàn chân

khổng lồ.”

“Từ chân người khổng lồ,” Chris lặp lại. Anh chỉ về phía cái quách,

chân của hiệp sĩ chạm trên đó là hai hình khối tròn tròn. “Cô có nghĩ đấy là
hai cái chân này không?”

Kate chau mày. “Đấy đâu phải chân khổng lồ.”

“Ừ…”

“Thử xem nào,” cô nói. Cô đứng ở chỗ chân cái quách, xoay sang phải,

và bước năm bước. Rồi cô xoay sang trái, đi bốn bước. Cô lại quay sang
phải, và đi ba bước, đụng vào bức tường.

“Có lẽ là không phải,” Chris nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.