DÒNG THỜI GIAN - Trang 575

“Có.”

Cô với tay bám vào một cái nhũ đá, cảm nhận bề mặt trơn trượt, mịn

như phấn của nó. Cô dừng thuyền lại được. Nhưng không thể chèo lại chỗ
Chris, vì cô phải giữ đuốc.

“Anh có ra được chỗ tôi không?”

“Có.”

Cô nghe tiếng anh đập nước ở nơi nào đó xa phía sau.

*

*

Khi anh đã lên được thuyền, người ướt nhẹp nhưng tươi cười, cô bỏ tay ra
khỏi cái nhũ đá và họ bắt đầu tiếp tục nương theo dòng. Họ mất thêm vài
phút nữa trong rừng nhũ đá, và cuối cùng lại tiến vào một cái hang lớn nữa.
Dòng chảy xiết hơn. Từ chỗ nào đó phía trước, họ nghe thấy có tiếng ầm
ầm. Có vẻ đó là một thác nước.

Nhưng rồi cô thấy một thứ làm tim cô nhảy dựng lên. Nó là một tảng

đá lớn chắn bên sông. Cạnh của nó bị mòn do vết buộc thừng. Nó rõ ràng
được dùng để buộc thuyền.

“Chris…”

“Tôi thấy rồi.”

Cô thấy thứ giống như một con đường mòn phía sau tảng đá, nhưng

không chắc chắn. Chris lái vào một bên, và họ neo thuyền lại rồi trèo ra. Có
một con đường thật, dẫn vào một đường hầm có những bức tường phẳng
phiu được đẽo gọt bằng tay. Họ đi vào đường hầm. Cô giơ ngọn đuốc ra phía
trước.

Cô nín thở.

“Chris? Có bậc thang.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.