DÒNG THỜI GIAN - Trang 596

Giọng một người đàn ông, trong tai nghe của anh. Một giọng nói lạ lẫm

anh không thể nhận ra là của ai. Chris nhìn quanh, nhưng chỉ thấy những
người lính đang chạy vội, những mũi tên lửa phóng vun vút trong không
trung, cả khoảng sân chìm trong lửa.

“Chris.” Giọng nói rất nhẹ. “Ở đằng này.”

Qua đám lửa anh nhìn thấy một bóng người tối sẫm đang đứng bất

động như một bức tượng, nhìn chằm chằm về phía anh qua khoảng sân rộng
lớn. Hình bóng tối tăm này chẳng quan tâm gì đến trận chiến đang quay
cuồng xung quanh mình. Hắn cứ nhìn trân trân vào Chris. Là Robert de
Kere.

“Chris. Cậu có biết tôi muốn gì không?” de Kere nói.

Chris không trả lời hắn. Một cách dè dặt, anh từ từ giương kiếm lên,

cảm nhận sức nặng của nó. De Kere cứ đứng nhìn anh. Hắn cười khùng
khục. “Cậu định đánh nhau với tôi đấy à, Chris?”

Rồi de Kere bắt đầu bước về phía anh.

Chris hít một hơi thật sâu, không chắc là nên đứng lại hay bỏ chạy. Và

đột ngột một cánh cửa phía sau đại sảnh bật mở và một hiệp sĩ tiến ra, mặc
giáp toàn thân trừ phần đầu, thét lớn, “Vì Chúa và vì Đại Tư tế Arnaut!”
Anh nhận ra vị hiệp sĩ đẹp trai, Raimondo. Hàng tá lính mặc đồng phục xanh
lá cây và đen đang đổ vào sân, dồn lính của Oliver vào trận chiến ác liệt.

De Kere vẫn đang dõi theo anh, nhưng giờ hắn ta đã dừng lại, không

chắc chắn trước tình thế mới này. Thình lình Arnaut tóm lấy cổ Chris, giơ
cao kiếm. Arnaut kéo anh lại gần, quát lên, “Oliver! Oliver đang ở đâu?”

Chris chỉ tay về cánh cửa ở phía xa.

“Dẫn ta đi!”

Anh đi cùng với Arnaut qua sân, qua cánh cửa. Đi theo những bậc cầu

thang xoắn ốc dẫn xuống dưới, cuối cùng họ tới một dãy những căn phòng
ngầm dưới đất. Chúng rộng và rất tối, với những trần nhà hình vòm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.