DÒNG THỜI GIAN - Trang 66

người nào ngước lên nhìn chiếc trực thăng đang bay qua đầu mình hết, họ
còn đang bận tập trung cho công việc.

Giờ chiếc trực thăng đã bỏ dòng sông lại phía sau, hướng về phía vùng

đất bằng phẳng phía Đông. Họ bay qua một tổ hợp những bức tường thấp
vuông vắn, hiện lên như những đường nét sẫm màu giữa ánh sáng chiếu xiên
trên nền trời lúc mờ sáng. Kramer đoán rằng mấy bức tường ấy chẳng cao
được đến chục xăng ti mét đâu. Nhưng nó rõ ràng đã phác họa hình ảnh của
một thành phố nhỏ.

“Còn cái này? Một thị trấn khác à?”

“Gần như thế. Đây là tu viện Sainte-Mère,” Marek nói. “Một trong

những tu viện giàu có và có ảnh hưởng lớn nhất ở Pháp. Nó bị cháy ra tro
vào thế kỷ mười bốn.”

“Dưới ấy đào xới nhiều quá,” Kramer nói.

“Phải, đó là khu quan trọng nhất.”

Khi họ bay qua, cô có thể nhìn thấy những hố vuông lớn mà họ đã đào

dẫn xuống những hầm mộ dưới chân tu viện. Kramer biết đội nghiên cứu đã
dành rất nhiều công sức ở đây vì họ hy vọng có thể tìm được thêm vài bản
ghi chép bị chôn giấu của tu viện; họ cũng đã tìm được kha khá rồi.

Chiếc trực thăng lượn đi, tiến tới những vách đá vôi bên phía người

Pháp và rồi tiếp cận một thị trấn nhỏ. Chiếc trực thăng vút lên đỉnh vách đá.

“Chúng ta đã tới địa điểm thứ tư và cũng là địa điểm cuối cùng,” Marek

nói. “Pháo đài trên thị trấn Bezenac. Vào thời Trung Cổ nó được gọi là La
Roque. Trên sông thì nó nằm bên phía người Pháp nhưng thực ra người Anh
đã xây dựng nó. Họ đã định cố thủ lâu đài trong lãnh địa của người Pháp.
Như cô cũng thấy đấy, nó khá là rộng.”

Và thực sự là thế: một tổ hợp quân sự khổng lồ trên đỉnh đồi, với hai

vòng tường thành đồng tâm bao lấy nhau, trải rộng trên hơn hai mươi héc ta.
Cô thở phào nhẹ nhõm. Pháo đài La Roque còn tương đối nguyên vẹn so với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.