DÒNG THỜI GIAN - Trang 64

Dự án của chúng ta cũng bao gồm hai tòa lâu đài đối địch, nhưng đó là xuôi
xuống hạ nguồn vài dặm nữa. Chúng ta sẽ tới đó ngay bây giờ.”

*

*

Chiếc trực thăng chao nghiêng, hướng thẳng về phía Tây, vượt qua những
ngọn đồi uốn lượn. Họ bỏ khu du lịch lại phía sau; Kramer rất hài lòng khi
thấy phía dưới mình hầu như chỉ toàn rừng. Họ bay qua một thị trấn nhỏ có
tên là Envaux ở gần sông rồi lại bay lên đồi. Khi họ bay qua một triền đồi,
cô bất ngờ nhìn thấy một cánh đồng xanh rộng mở. Giữa cánh đồng là phế
tích của những ngôi nhà đá đổ nát, những bức tường tựa vào nhau tạo ra
những góc kỳ quái. Nơi đây rõ ràng đã từng là một thị trấn, nhà cửa đều
được xây dưới chân tường thành một tòa lâu đài. Những bức tường giờ chỉ
còn là một đống gạch vụn nối tiếp nhau, và hầu như chẳng còn chút tàn tích
nào của tòa lâu đài hết; cô chỉ thấy duy nhất nền của hai tòa tháp tròn và một
phần của bức tường đổ nát nối liền chúng lại với nhau. Đó đây là những túp
lều căng bạt trắng được dựng lên giữa đống phế tích. Cô cũng thấy vài chục
người đang làm việc quanh đó.

“Tất cả chỗ này thuộc sở hữu của một người nuôi dê, cho tới cách đây

ba năm,” Marek nói. “Người Pháp gần như đã quên mất sự tồn tại của di tích
bị rừng che phủ này. Chúng tôi đang phát quang và xây mới một ít. Thứ cô
đang nhìn thấy là pháo đài Castelgard nổi tiếng một thời của người Anh.”

“Đây là Castelgard sao?” Kramer thở dài. Hầu như chẳng còn sót lại

thứ gì. Vài bức tường còn đứng đó như cho thấy ở đây từng có một thị trấn.
Và phần chính của lâu đài, gần như chẳng còn gì hết.

“Tôi đã nghĩ là sẽ có nhiều thứ hơn thế,” cô nói.

“Rồi sẽ có mà. Vào thời hoàng kim của nó, Castelgard từng là một thị

trấn lớn với một tòa lâu đài rất đồ sộ,” Marek nói. “Nhưng cũng phải mất vài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.