ĐỒNG TIỀN LÊN NGÔI - Trang 194

Như Robert Wallace đã nhận thức được từ 250 năm trước, trong bảo hiểm

thì quy mô có vai trò quan trọng, bởi vì càng có nhiều người đóng bảo hiểm
thì theo định luật về số trung bình, càng dễ dự đoán là mỗi năm cần phải chi
trả bao nhiêu. Mặc dù ngày chết của từng người không thể biết trước được,
các chuyên gia thống kê có thể tính toán tuổi thọ trung bình của một nhóm
lớn người với độ chính xác đáng kinh ngạc bằng cách sử dụng các nguyên
tắc được áp dụng đầu tiên bởi Wallace, Webster và Maclaurin. Bên cạnh vấn
đề những người mua hợp đồng bảo hiểm có khả năng sống được bao lâu, các
công ty bảo hiểm cũng cần biết là đầu tư từ các quỹ của họ sẽ mang lại cái
gì. Họ cần phải mua gì bằng số tiền bảo hiểm mà những người mua hợp
đồng bảo hiểm đã đóng? Các trái phiếu tương đối an toàn chăng, như khuyến
nghị của các nhà chức trách thời Victoria, chẳng hạn A. H. Bailey, trưởng bộ
phận thống kê của Tập đoàn Bảo hiểm London? Hay là cổ phiếu, rủi ro hơn
nhưng có thể có lợi nhuận cao hơn? Nói cách khác, bảo hiểm là nơi giao
nhau giữa các rủi ro và bất định trong cuộc sống hằng ngày với các rủi ro và
bất định của ngành tài chính. Thực ra mà nói thì khoa học thống kê đã tạo
cho các công ty bảo hiểm một lợi thế sẵn có so với những người mua hợp
đồng bảo hiểm. Trước khi xuất hiện lý thuyết xác suất hiện đại, các công ty
bảo hiểm là người đánh bạc; ngày nay thì họ là sòng bạc. Có thể lập luận
như Dickie Scruggs trước khi ông bị gục ngã, là thế bất lợi đã bị đẩy một
cách bất công sang phía những người đánh cược, tức người mua hợp đồng
bảo hiểm. Song như nhà kinh tế học Kenneth Arrow đã chỉ ra từ rất lâu, hầu
hết chúng ta đều thích một canh bạc với 100% xác suất là thua nhỏ (khoản
phí bảo hiểm hằng năm của chúng ta) và một xác suất nhỏ là thắng lớn (công
ty bảo hiểm chi trả sau thảm họa), hơn là một canh bạc với 100% xác suất là
thắng nhỏ (không đóng phí bảo hiểm) song xác suất thua to thì chưa rõ
(không được chi trả sau thảm họa). Đó chính là lý do tại sao nghệ sĩ đàn
ghita Keith Richards đã bảo hiểm các ngón tay của mình còn ca sĩ Tina
Turner thì bảo hiểm đôi chân của cô. Chỉ khi nào các công ty bảo hiểm
không chi trả một cách hệ thống cho những ai đã đặt cược vào họ thì danh
tiếng nhiều năm về sự khôn ngoan kiểu Scotland mới trở thành tiếng xấu vì
tính keo kiệt và thiếu đạo đức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.