ĐỒNG TRINH NGẢI - Trang 89

"Nam Mô A Di Đà Phật. Thưa thầy, vì sao gia đình chúng con lại khổ

thế?"

Tôi ngồi trên bồ đoàn nhìn vào lưng sư thầy trụ trì, vừa khóc vừa hỏi.

"Cuộc sống có nhân có quả, có thiện giả, thiện báo, ác giả, ác báo. Đã

bao giờ con tự hỏi, những khổ sở này có phải do bản thân gia đình con tự
tạo nên không?"

"Vâng...vâng...nhưng chẳng lẽ chúng con sai đến nỗi tất cả phải mất

mạng sao? Đâu phải ai cũng mang tội chết. Vì sao đức Phật từ bi vẫn để
cho những thứ độc ác như bùa ngải tồn tại để hại người?"

Sư thầy trụ trì im lặng, không quay lại nhìn tôi. Tôi thấy thầy không

đáp liền thất vọng định rời đi.

Cuối cùng thầy nói "Đức Phật từ bi với chúng sinh nhưng lại không

điều khiển được lòng người. Có những người chọn cách lấy ân báo oán,
nhưng có những người chọn cách lấy oán báo oán, cũng vì trong tâm người
ta bị ma quỷ chiếm hữu. Nếu thực sự con vô tội, hãy tin vào luật nhân quả,
sẽ có đường lùi cho chính bản thân con!"

"Bùa Khoá Vong!"

Bà đồng nhìn bức ảnh Hà chụp lại thi thể của Tươi khi chúng tôi đào

lên, lấy tay chỉ vào mảnh giấy màu vàng đã rách nát, mục ruỗng một nửa

"Kẻ nào đã dùng Bùa Khoá Vong để phong ấn cô ta?"

"Cháu...cháu không biết!" Tôi lắc đầu

"Nhưng có lẽ...có lẽ là anh cháu hoặc bố cháu đã...đã giết chết cô ta.

Cháu tin là như vậy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.