ĐÔNHA PERFÊCTA - Trang 102

- Cái gì thế?
- Mụ Xuxpiritôx đi ngoài đường kia kìa. Cô em út chạy bay ngay ra ban

công.

- Ném cho mụ một cái vỏ cam.
Pêpê Rây cũng ló đầu ra nhìn. Anh thấy một người đàn bà đi qua, và cô

em út nhà Trôgia đã ném một cách khéo léo rất chính xác trúng vào búi tóc
của bà ta. Sau đó, các cô vội vàng đóng ngay cửa lại, và cả ba cô co rúm
người lại cố nhịn cười, để ngoài phố người ta khỏi nghe thấy.

- Hôm nay không làm gì cả - Một cô gào lên, - Và đá đổ cái thúng khâu.
- Thế cũng có nghĩa là nói: “Mai không ăn gì cả” - Cô chị cả vừa nói vừa

thu dọn lại các thứ.

Bất giác, Pêpê Rây thọc tay vào túi. Anh muốn bỏ tiền cho các cô. Tình

cảnh của các cô gái mồ côi tội nghiệp bị xã hội lên án vì tính tình phù
phiếm dễ dãi, làm cho anh vô cùng buồn bực. Nếu tội lỗi duy nhất của ba
cô gái nhà Trôgia, nếu hành vi duy nhất để làm giảm bớt nỗi đau khổ vì cô
đơn nghèo túng và bị ruồng bỏ, là ném vỏ cam vào người đi đường thì có
thể tha thứ cho họ được. Có lẽ những phong tục khắc nghiệt của cái thị xã
này đã tạo cho họ thói xấu đó. Nhưng những cô gái đáng thương ấy không
chịu dàn hòa cũng không chịu nhân nhượng, đó là cách bày tỏ rõ ràng nhất
của những tấm lòng trong trắng và cương trực. Người ta có thể cho là
không phải họ chỉ ném vỏ cam qua cửa sổ, mà còn ném những thứ gì khác
nữa.

Pêpê Rây cảm thấy thương hại mấy cô gái.
Anh quan sát những quần áo cũ nát, với những mụn chắp vá sửa sang để

cho ra vẻ còn mới và những đôi giày rách... Một lần nữa anh lại thọc tay
vào túi.

- Thói xấu có thể ngự trị ở đây - Anh tự nhủ - Nhưng những khuôn mặt

kia với những đồ đạc trong nhà, tất cả cho ta thấy rõ đó là những gì còn lại
của một gia đình lương thiện, nếu những cô gái tội nghiệp này xấu xa như
người ta nói thì họ không chịu sống thiếu thốn, nghèo túng như thế này, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.