ĐÔNHA PERFÊCTA - Trang 116

- Vậy thì họ nói không đúng đâu. Cô tôi rất hài lòng về tôi, và coi khinh

những lời vu khống mà những người ở Orbahôxa đổ vấy cho tôi. Cô tôi
không bao giờ tống tôi ra khỏi nhà đâu, mặc dù ngài Giám mục đã ép buộc
bà phải xử sự như thế.

- Cái việc tống cổ cháu... không bao giờ. Ba cháu sẽ nói sao!
- Tuy cô rất tốt đối với cháu, thưa cô Perfêcta vô vàn kính yêu, tuy ngài

cố đạo Inôxenxiô đối với tôi rất thân ái, có lẽ tôi phải quyết định ra đi...

- Cháu đi à?
- Cậu ra đi ư?
Trong đôi mắt của bà Perfêcta lóe lên một thứ ánh sáng lạ thường. Còn

ông cố đạo tuy là một tay tinh thông về khoa bịp bợm cũng không giấu nổi
niềm vui sướng.

- Vâng ạ, có thể là ngay đêm nay...
- Nhưng mà này, cháu nóng nảy quá!... Tại sao cháu không chờ ít nhất là

đến sớm mai? Xem nào... Anh Hoan! Bảo người đi gọi bác Licuôcgô để
chuẩn bị ngựa... Cô nghĩ là cháu nên mang theo một ít thức ăn. Chị
Nicôlaxa!... Miếng thịt bé để ở trong chạn ấy... Librađa! Xắp xếp quần áo
cho cậu nhé...

- Không, tôi không thể tin được là cậu lại quyết định đột ngột như thế -

ông Cagiêtanô nói, tự cho là mình cần phải tham gia ý kiến vào sự việc này.

- Nhưng rồi cậu sẽ quay lại chứ? Đúng thế không?- Lão cố đạo hỏi.
- Chuyến tàu sáng mai đến ga vào lúc mấy giờ? - Bà Perfêcta hỏi, trong

ánh mắt của bà lộ rõ vẻ sốt ruột cao độ.

- Vâng, tôi đi ngay đêm nay.
- Nhưng không có trăng đâu, cậu ạ.
Trong đầu óc bà Perfêcta, trong đầu óc lão cố đạo, trong cái đầu non trẻ

của ông luật sư oắt con đều vang lên một hòa âm tuyệt trần: “ngay đêm
nay”.

- Nhất định là cháu sẽ quay trở lại, cháu Pêpê thân yêu. Hôm nay cô đã

viết thư cho ba cháu - bà Perfêcta nói với tất cả những dấu hiệu báo trước là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.