ĐỐT ĐỜI - Trang 112

Bà mẹ dẫn ông đi thăm nhà.
- Đây là phòng của con Vân từ hồi nó còn học phổ thông, cho tới bây

giờ tui vẫn giữ y nguyên không xê xích bất cứ thứ gì.

Một căn phòng nhỏ, vách ván, có cửa sổ hướng ra một cái hồ cá rộng

trồng nhiều dừa. Trong phòng có giường nệm, một cái bàn học đầy những
thú nhồi bông do tụi con trai bạn học từ hồi cấp hai, cấp ba tặng. Ông đếm
được chừng bốn chục con thú, có nghĩa là hồi đi học Thuỳ Vân có rất nhiều
bồ. Từ cấp hai đã có bồ, lên cấp ba càng nhiều bồ hơn nữa. Nếu tính luôn
những anh chàng không tặng thú nhồi bông mà chỉ tặng những thứ linh tinh
khác chắc cũng tới năm chục.

Tóm lại nếu tụi con trai này đứng xếp hàng chắc cũng được một đại

đội. Như vậy thì Trần Thuỳ Vân cấp bậc cỡ đại uý, quân đội Mỹ gọi là
Captain, quân đội Pháp gọi là Capitaine, có thể giữ chức vụ từ Đại đội
Trưởng cho tới Tiểu đoàn Trưởng. Nói tóm lại con bé nghiện ma tuý này
hồi còn đi học cũng là thứ dữ.

Và ông lấy làm vinh dự được làm "bồ" của một nhân vật quan trọng

như vậy.

Càng vinh dự hơn khi nghe bà mẹ nói:
- Tối nay anh nghỉ trong phòng nó. Tôi sẽ dọn phòng và mắc mùng

cho anh vì ở đây nhiều muỗi lắm.

Ông nói cám ơn và bước ra ngoài hiên chơi với mấy con chó. Chúng

nằm chung quanh ông, đứa thì nằm ngửa, đứa thì gác mõm lên đùi ông, đứa
thì nằm trong lòng ông cho ông mát-xa bụng. Rồi bỗng nhiên chúng đều
bật dậy, phóng xuống sân, sủa inh ỏi.

Khách là một thanh niên cưỡi chiếc xe máy màu đỏ. Anh ta dừng xe

giữa sân, xách cặp gà trống bước lên cầu thang. Bà chủ nhà ra đón. Khách
nói:

- Con đem chút quà cúng bà ngoại.
Tay anh ta trao cặp gà mà mắt thì cứ nhìn ông. Bà chủ nhà giới thiệu

ông là "cậu con Vân" còn anh chàng mới đến là Tùng, "bạn học của con
Vân."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.