ĐỐT ĐỜI - Trang 122

chở em. Những ngày tháng tạm giam và cho đến bây giờ em đã nhận được
rất nhiều tình cảm từ anh và gia đình.

Trên đời này, cha mẹ thì không bao giờ bỏ con dù đứa con đó tệ hại

đến đâu, nhưng còn anh và em?

Một lần nữa em xin lỗi anh dù biết câu đó bây giờ là vô nghĩa.
Anh biết không, khi còn ngoài đời lúc nào em cũng nghĩ anh không

thật lòng, những lúc làm anh buồn, làm anh khóc và những lúc anh cần em
nhất thì em lại làm ngơ tất cả. Em ngang bướng không nghe lời anh để bây
giờ phải trả một cái giá quá đắt. Em ân hận nhiều lắm. Những ngày tháng
cải tạo là thời gian để em làm lại cuộc đời mình.

Mọi người thường nói: chỉ có người tù chờ đợi người đời, còn người

đời thì không bao giờ chờ đợi người tù. Nếu thật sự yêu em, xin anh hãy
chờ đợi em.

Lúc trước em đã từng hỏi anh: giữa một người lớn tuổi và một người

trẻ có thể có tình yêu thực sự không. Và anh đã kể cho em nghe câu chuyện
tình của một cô gái yêu một người bạn của anh. Anh còn muốn em gặp hai
người họ. Tất cả em đều nhớ và cho đến bây giờ em đã tin: tình yêu thật sự
không phân biệt tuổi tác.

Em yêu anh. Con cua nhỏ yêu anh.
Xin hãy tin và đừng nghĩ vì em ở trong tù cảm thấy buồn nên mới có

suy nghĩ như vậy.

Ngày trở về em sẽ chứng minh hết tất cả. Những gì mà em nói với anh

ở trại giam Bố Lá anh còn nhớ không? Đó không phải là nói đùa. Con cua
nhỏ của anh đã thật sự trưởng thành, không còn là một bé Thuỳ Vân ham
chơi, ham vui như ngày nào.

Em có một mơ ước, anh có thể làm cho em không? Đó là một cuốn

truyện do chính tay anh viết nói về cuộc tình của chúng ta với một kết thúc
tốt đẹp. Hy vọng anh sẽ thực hiện mơ ước đó của em.

An Lộc, ngày 08/10/2013
TRẦN THUỲ VÂN
Bức thư thứ hai là của một cô bạn tù của Thuỳ Vân, trên phong bì ghi:

Phan Thị Ngọc, Đội XX, Danh số ZZ, Phân trại số 00, tỉnh Bình Dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.