ĐỐT ĐỜI - Trang 129

HAI MƯƠI BA

-

Nhưng sao con lại bỏ nhà đi bụi?

- Con ham làm nhưng cũng ham chơi. Cứ ăn cơm chiều xong là biến

mất. Tuy nhà ở trong ruộng nhưng chỉ cách phố xá có mấy bước. Tụm năm
tụm ba ở đầu chợ, bãi cỏ, hút thuốc lá, rồi nhậu nữa. Đám bụi đời chỉ cần
mua một chai rượu trắng với mấy trái cóc, trái bần, vài con khô, dĩa muối…
là chơi tới khuya.

Đám con nít đó phức tạp lắm bố ơi. Đủ mọi thành phần: bán vé số,

phụ hồ, ve chai. Móc túi, giựt giọc cũng có nữa.

Tụi nó nhậu nhẹt, ca hát, xong rồi kể chuyện nhà: đứa thì cha mẹ bỏ

nhau, đứa thì cha đi tù mẹ ở nhà lấy người khác, đứa thì nhà không có gì
ăn, lang thang, vật vạ đầu đường xó chợ.

Chúng sống với nhau như một gia đình, ban ngày thì tứ tán kiếm ăn,

ban đêm tụ lại, màn trời chiếu đất. Khi thì góc chợ, khi thì tìm mấy cái chòi
lá ven sông, khi thì đình miếu bỏ hoang. Đó là mái ấm của chúng, thay cho
gia đình vì gia đình buồn quá, gia đình chỉ có thiếu ăn, chỉ có tiếng than
khóc, chửi mắng, thở dài.

Ba con cũng cho con đi chơi nhưng chín giờ tối phải về. Nhiều lần con

về trễ phải leo rào. Mấy lần bị đánh. Sau đó là đi suốt đêm không về. Hôm
đó mẹ đi tìm, thấy con ngủ chèo queo trong một cái chòi lá bên bờ sông
cùng với năm sáu đứa bụi đời khác. Trên cái sàn ván ọp ẹp, vung vãi những
giấy báo, xương cá, xương vịt quay, tàn thuốc lá.

Mẹ đánh thức con dậy, năn nỉ con về.
Chiều đó con ăn cơm chung với gia đình. Ba con lầm lì, không nói

một tiếng, nhưng khi ăn xong, trời vừa tối thì ông bảo con ngồi quay mặt
vào vách.

Ông không đánh, không mắng nhưng ông lấy một cái kéo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.