ĐỐT ĐỜI - Trang 151

Thằng Dũng liếc Anh Hai một cái, thấy mặt ngầu quá, hai mắt như

mắt chó sói, nó không dám cầm con dao. Nó nói:

"Em xin lỗi. Em xin bồi thường thiệt hại."
"Tao không cần tiền. Tao chỉ cần mày tự sát ngay bây giờ. Hiểu

chưa?!"

Thằng buôn bò quỳ xuống dập đầu sát đất, nhưng Anh Hai cứ dửng

dưng đứng khoanh tay nhìn. Rồi Anh Hai ném con dao xuống đất, chỉ cách
cái mũi của nó có một gang tay.

Con bước tới một bước.
"Bữa đó tao thấy mày hung dữ lắm mà. Sao bây giờ hèn vậy? Mày

ngước mặt lên tao coi!"

Nhưng thằng Dũng vẫn dập đầu xuống đất. Anh Hai nạt lớn:
"Nó biểu mày ngước, sao không ngước!?"
Thế là nó ngước. Con lượm dao găm lên nhưng lại đưa cho Anh Hai.

Con lấy cái "đoản" trong túi ra, nhứ nhứ trước mặt nó.

"Mày biết cái gì đây không?"
"Không biết."
"Không biết cũng không sao. Nhưng tao sẽ dùng nó để rạch mặt mày.

Đúng không Anh Hai?"

Anh Hai không trả lời câu hỏi của con. Anh Hai chỉ nói:
"Xử nó đi!"
Con ác quá phải không bố? Nhưng bố phải nhớ rằng trong cái đêm đó

nó còn ác gấp mười lần con, cho nên con đã làm rất gọn. Hai bàn tay con
dính đầy máu.

Màu đỏ của máu rất đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.