ĐỐT ĐỜI - Trang 66

Nó như hoa rụng trên tóc, như môi hôn trên má cô gái tinh nghịch và lãng
mạn.

Ông cũng hoá cuồng vì cơn mưa.
Ông gào lên:
Em ở đâu hiện về đây?
Ôm anh đêm mưa lạnh căm
Má áp lên vai, em không còn là chim
Em là công chúa mặc áo đỏ
Vết son đậm in lên cổ
Hôn và xoá, hôn và xoá
Nhưng dấu răng thì không xoá được
Cho tới bây giờ, khi ông đi lang thang một mình trong đêm tối mù mịt

ở ngoại ô thành phố thì dấu răng cũng vẫn còn đấy. Nó đã thành sẹo, nhưng
Thuỳ Vân ơi, bây giờ em đang ở đâu?

Ông không biết rằng lúc ấy Thuỳ Vân đang ở trên sàn nhảy của một

vũ trường đã đến hồi tàn cuộc

°
Những gì còn lại sau một trận đánh? Khói thuốc súng, lửa và những

xác người. Chúng nằm ngổn ngang, bốc mùi mồ hôi và cồn. Những loại
cồn giá từ một trăm đến một ngàn đô la Mỹ. Những loại cồn có khi được
chưng cất bằng rỉ đường, bằng bắp ở Hóc Môn, Chợ Lớn hoặc bất cứ hang
cùng ngõ hẻm nào nhưng được dán nhãn X.O, Chivas, Ballantines… bày
lên quầy bar rực rỡ và được những nàng tiên tóc vàng trao tay.

Đám chiến binh đếch có AK47, B40 hay lựu đạn, mỗi thằng chắc chỉ

được trang bị một khẩu súng ngắn có khi đã hết hạn sử dụng hay đã teo tóp
như con giun đất, đeo lủng lẳng trong đũng quần. Chúng chơi thuốc lắc,
cần sa và hàng đá. Chúng nhảy nhót, la hét trong một nền nhạc của lũ bò
tót, lũ hà mã, đếch có giai điệu, chỉ độc một thứ tiết tấu ăn cắp từ những bộ
lạc châu Phi.

Đám chiến binh như đàn ngựa, phi nước đại theo tiếng trống trận mà

chúng tưởng là âm nhạc. Chúng hí vang cả chiến trường, chúng chỗm vó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.