ĐỐT ĐỜI - Trang 67

nhảy dựng trong những tia chớp sáng xoay vòng, đuổi bắt bất tận trên sàn
nhảy, trên trần nhà và trên da thịt.

Mười hai giờ đêm tiếng súng ngưng bặt. Những cô gái vai trần đẫm

mồ hôi, áo ngực đứt quai, lỗ rún bám kim tuyến lấp lánh. Khẩu súng của
những thằng lính con nhà giàu thì lúc lắc, gật gù hay co rúm lại, im thin
thít. Có thể chúng đã hết đạn sau trận chiến, đã tịt ngòi.

Lũ con gái cũng rũ rượi vì suốt đêm bị thuốc lắc giựt tưng tưng như

con rối, có nàng say xỉn, mềm lả như con gà mái bị cúm gia cầm, đi không
nổi, phải tựa vào người khác.

Thuỳ Vân cũng phải tựa vào Minh khi xuống thang lầu. Linh thì

quàng tay qua vai Bảo.

Tứ quái ra khỏi trận địa, đón taxi trở về tổng hành dinh của mình. Trận

chiến đã kết thúc nhưng không biết thắng hay thua, chỉ biết họ đã đốt sạch
hai chục triệu ra tro mà dường như vẫn còn muốn chiến đấu tiếp.

Nhưng cuộc chiến thứ hai sẽ là cái quái gì, sẽ diễn ra trên chiến địa

nào?

Vân uống nhiều quá. Cô nằm sấp trên giường, không kịp thay quần áo.

Cô ngủ rất say. Nhưng ba người kia thì tỉnh táo.

Bảo và Minh chỉ mặc quần xà loõng. Linh cũng chỉ có mỗi cái quần

short, cô ném mẹ cái áo ngực vô góc phòng vì cảm thấy nóng bức. Nhưng
cô ta sung lắm. Thủ pháp lanh lẹ. Ba đứa xài chung một cái bàn đèn. Đó là
cái bàn đèn Hong Kong mà thằng Minh tặng cho Thuỳ Vân trong ngày sinh
nhật trước đây. Tất cả đều bằng thuỷ tinh, có chạm trổ tinh xảo. Chúng ngồi
bệt dưới nền nhà. Linh day trở qua lại để chuẩn bị đồ nghề. Ngực nó rung
rinh. Mắt thằng Minh như con cú mèo.

- Hấp dẫn quá!
- Xin phép đại ca đi.
Minh hỏi Bảo:
- Ý huynh sao?
- Vô tư. Tụi mình là chiến hữu Lương Sơn Bạc mà. Có phải vậy không

hiền thê?

Linh không trả lời câu hỏi. Cô ta nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.