ĐỐT ĐỜI - Trang 84

Bác sĩ hỏi và nhìn ông, ánh mắt có vẻ tinh quái. Ông ngập ngừng,

không biết có nên nói rằng chủ của nó đang ở trong tù không, thì bác sĩ lại
hỏi:

- Xin lỗi ông nhé, có phải chủ cũ của nó nghiện ma tuý không?
Câu hỏi ấy như một nguồn sáng rọi vào cái đầu u mê của ông. Bác sĩ

nói rằng hiện nay chưa có một trung tâm cai nghiện dành cho chó. Và giải
pháp trị liệu bằng ma tuý thì không khả thi.

Ông bế con chó trên tay, ra về.
°
Ông biết rằng nó sẽ chết.
Và trong ký ức ông sẽ có thêm một kỷ niệm buồn về những con vật

nuôi bé nhỏ.

Cái chết đầu tiên của con khỉ trong tuổi thơ ông là một vết thương

không bao giờ lành.

Khi nó trúng tên, lăn từ mái nhà xuống đất ông đã đến ôm nó và khóc.

Nó nhìn ông, biết rằng cuộc chia tay sẽ vĩnh viễn nhưng không níu kéo
được. Máu loang trên ngực, máu nhoè trong tâm thức ông, máu nhuộm đỏ
những giấc mơ giữa khuya…

Tiếp theo là con Mina. Người bạn nhỏ ông từng ôm ấp, hôn hít, đùa

giỡn. Nó cũng đã chết khi theo ông băng qua đường. Một chiếc xe du lịch
đã tông vào nó. Nó cố gắng chạy về đến trước cửa nhà thì chết.

Ông gọi đứa con trai của mình đến. Hai cha con bỏ xác con Mina

trong bao bố và chở nhau đi tìm chỗ chôn cất.

Trời đã góp thêm vào cảnh tượng bi thương ấy một cơn mưa. Hai cha

con ướt nhẹp. Con chó trong bao bố cũng ướt nhẹp.

Nơi đến là nhà một người bạn, phía sau có vườn chuối, phía trước là

cái sân rộng với một lò nấu nhôm đã bỏ hoang lâu ngày. Người bạn hỏi:

"Cái gì trong bao bố vậy?"
Ông kể lại cái chết của con chó. Người bạn nói:
"Không sao, anh cứ chôn nó trong vườn chuối cũng được."
Và ông sai thằng con trai xách cái cuốc ra đào đất. Nhưng bà xã ông từ

trong nhà đi ra. Bà lại gần cái bao bố ngắm nghía một lúc, dáng vẻ trầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.